Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
Chapter 90 Con đường của sự lựa chọn (1)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 90: Con đường của sự lựa chọn (1)

Jin Hyuk đã xử lý xong với đám người chơi, thu lại thanh Song long kiếm.

‘Đám cuồng tín còn lại sẽ được xử lý sau.’

Breaker mà chết, đám cuồng tín đó không thể làm gì được nữa.

Phải cố hết sức thì mới đấu lại được với lưỡi răng cưa.

Bây giờ tất cả những gì cần làm là xử lí tên giáo chủ.

“Vậy thì, mình nghĩ mình nên kiếm một người có thể dẫn đường.”

Tôi có thể tự mình tìm đường đi,  nhưng như thế sẽ khá tốn thời gian bởi vì có hơn mười chỗ cho tên giáo chủ ẩn nấp.

‘Tôi không thích thế.’

Tôi muốn thoát khỏi nơi máu me này càng sớm càng tốt.

Jin Hyuk chậm rãi nhìn xung quanh.

Oh !

Cuối cùng, có một người thu hút sự chú ý của tôi.

Tên đó. Đúng là người chỉ đường bẩm sinh trong đám cuồng tín.

Không như những người cuồng tín, trông người đó có vẻ bớt điên khùng hơn.

Là một nhân tài hiếm có khó tìm.

‘Được rồi, tôi chọn cô.’

Jin Hyuk nhanh chóng phi đến đó và chèn ép đối thủ ngay tức khắc.

Vì quá nhập tâm vào việc chạy trốn, túm được cô ấy dễ hơn tôi tưởng nhiều.

“Tôi xin lỗi ! Xin hãy cứu tôi. Xin tha cho tôi. Tôi chưa muốn chết….”

Cô gái tóc ngắn hét lên.

‘Thật là’

Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô ấy.

Ai nghe thấy tiếng hét cũng sẽ tưởng cô ấy mới bị bẻ gãy một tay.

“Bình tĩnh nào. Ngoan ngoãn thì tôi sẽ không giết cô.”

“Thật sao?”

“Nếu tôi định giết cô, tôi sẽ không đứng đây và nói vớ vẩn thế này.”

Lời nói không chút cảm xúc

Tuy nhiên đối với cô gái, những lời này có sức thuyết phục tốt hơn cả lời khuyên hòa giải hay đe dọa.

Xét đến thực lực mà Jin Hyuk đã biểu diễn từ nãy đến giờ, không có lý do nào để cần giải thích thêm.

“Thay vào đó, nếu cô nói dối hay đưa ra những yêu cầu rắc rối, thì thôi.”

Một người dẫn đường chỉ nên làm tốt công việc của mình.

Chỉ vậy thôi.

“Được rồi. Tôi hiểu rồi.”

Cô gái gật đầu lia lịa

“Cô có biết tên giáo chủ đang ở đâu không ?”

“Vâng, tôi biết.”

Ít nhất cô ấy đã chứng minh mình khá hữu dụng

Có quá nhiều nơi cho giáo chủ có thể ẩn nấp thành ra lãng phí thời gian.

“Tên ?”

“Andria. Có thể gọi tôi là Andria.”

“Được rồi, Andria. Chỉ tôi đến chỗ của giáo chủ. Thế thì tôi sẽ đảm bảo mạng sống của cô. À. Hãy nghĩ kỹ rồi hãy trả lời.”

 

[Lv4 “ Đóng dấu linh hồn” được kích hoạt”]

 

“Tôi không thích những lời hứa gió bay đâu.”

Phừng !

Một ngọn lửa đỏ lóe lên trên ngón tay của Jin Hyuk.

Andria gật đầu. Nhưng cũng chỉ trong thời gian ngắn.

“Tôi hứa.”

Với lời đó, một giao ước tạm thời được thành lập.

Một hiệp ước không công bằng sẽ thiêu rụi cả cơ thể nếu cô ta phản bội.

********************************

Jin Hyuk đi theo sự hướng dẫn của Andria và vượt qua đường hầm tối đen.

“Chúng ta sẽ đi đến buồng giam đá thứ 12.”

Tôi nghĩ điều này sẽ khá mất thời gian hoặc dẫn tôi đến một nơi xa lạ, nhưng tôi đã nhầm.

Có lẽ, nếu không có  Andria thì tôi sẽ chọn giữa buồng giam số 7 và số 12, hai nơi an toàn nhất.

Vào lúc đó.

Một ý nghĩ bất chợt lóe lên

Tôi thắc mắc tại sao một cô gái nhút nhát thế này lại tham gia cùng đám cuồng tín.

“Cô có tin vào Đấng Tối cao hay một cái gì đó tương tự thế không?”

Ma Vương muốn máu và sự hi sinh.

Và đám tà giáo trên tầng 5 tồn tại với mong muốn hồi sinh Ma vương.

Nếu không có sự trung thành lấn át cả sự mù quáng, mọi người sẽ không thể đoàn kết với nhau.

Nhưng câu trả lời tôi nhận được lại hoàn toàn khác điều tôi nghĩ.

“Không, tôi không nghĩ có thứ gọi là Đấng tối cao ở trên thế giới này. Nếu có Đấng tối cao, tôi đã không thể rời khỏi nơi đầy rẫy tuyệt vọng như địa ngục thế này.”

“Vậy tại sao cô lại đi theo tên giáo chủ đó?”

“Đó không phải ý của tôi, tôi đã bị bán tới đây.”

“Bị bán sao?”

“Đúng vậy, tôi đã bị bỏ rơi. Bởi những người trong gia đình mà tôi tin tưởng nhất.”

Andria lầm bầm với đôi mắt vô hồn.

‘Thế nên cô ấy mới ở đây.’

Những nơi rải rác trên tầng 5 như núi khoáng sản, đấu trường và khu tâm thần, tất cả đều có điều kiện nghèo nàn.

Tất nhiên, cũng không thường xuyên có người bị gia đình vứt bỏ vì vài đồng xu lẻ.

Jin Hyuk nuốt nước bọt đắng ngắt.

“Tôi hiểu rồi, cô có một câu chuyện đáng buồn.”

Như hệ thống nói.

Nếu giết một kẻ xấu, tôi sẽ nhận được 0.1 chỉ số thích nghi

Nếu vậy, một người bị bán mà không có ý định từ trước thì có được xem như một kẻ xấu không ?

Chỉ có một cách để tìm ra được câu trả lời.

Nhưng mà….

Jin Hyuk dừng ngay suy nghĩ về việc tìm kiếm đáp án.

“Tuy rằng nói điều này sẽ không giúp ích được gì, nhưng tôi cũng giống cô. Ngay khi được sinh ra, tôi đã bị bỏ lại trại trẻ mồ côi và lớn lên một mình.”

Trong sự cô đơn và tuyệt vọng.

Tôi phải học cách chấp nhận sự thật khi còn rất trẻ.

“Nhưng nếu cố đổ lỗi cho ba mẹ, đổ lỗi cho thế giới và đổ lỗi cho bản thân, thì cũng không thay đổi được gì.”

Thay vào đó, tôi cố gắng làm những điều mà tôi có thể làm.

Là một BJ, tôi không quá tài năng.

Chí ít tôi không ép người xem phải donate cho tôi bởi vì tôi nghèo.

Tôi nhận lại đủ những gì tôi đã bỏ công sức và những gì người xem cần.

“Tất nhiên, hoàn cảnh của cô u ám hơn tôi. Nếu là tôi thì có nói gì sai thì cũng không bị đem đi hiến tế.”

Tôi biết cả hai không bao giờ giống nhau.

Vì thế.

“Tôi sẽ giết tên giáo chủ và dẹp giáo phái này. Không ai phải chết nữa. Nên ngưng cái mặt cá chết đó đi. Bởi vì tôi đang muốn bị trầm cảm đây này.”

“………..”

Andria chấn động.

Cô ta không nghĩ tôi sẽ nói vậy

“Cô đang chăm chú nhìn gì thế?”

“À không, cảm ơn rất nhiều vì đã nói thế. Nhưng thưa ngài, hắn ta mạnh hơn ngài nghĩ. Hắn sử dụng phép thuật rất lạ.”

“Tôi biết rồi”

“Vâng?”

“Sức mạnh của tên giáo chủ. Cách để đánh bại hắn. Tôi biết tất cả mọi thứ.”

JIin Hyuk cười mỉm.

Nó chỉ là một nụ cười phớt qua, không có gì quá đặc biệt.

Nhưng tại sao ?

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Tim của Andria đập chệch nhịp

Như thể cô đã nhìn thấy ánh sáng phía cuối con đường mà cô đã đi suốt cuộc đời này.

Một đốm sáng nhỏ nhen nhóm trong lòng cô gái đã phải sống trong u tối, tuyệt vọng.

Không ai nói thêm gì nữa.

Ông chủ và người dẫn đường. Chỉ là mối quan hệ đó.

Đã mấy phút trôi qua ?

Nơi chúng tôi đến là một địa điểm được đóng kín bằng cổng sắt đen.

“Hắn ở đây”.

Andria cẩn thận nói.

“Đúng thế, cô vất vả rồi.”

Jin Hyuk gật đầu và nhìn cánh cổng đang chặn lối vào.

Bề mặt của cổng sắt đầy những cổ ngữ Rune được viết bằng máu.

“Đó là kỹ thuật để duy trì kết nối những ảo ảnh bên trong.”

Nếu muốn vào thì cứ vào thôi nhỉ?

‘thú vị đấy’.

Jin Hyuk đưa tay về phía cửa.

Két!

Cánh cổng sắt dày mở ra.

**********

[Bạn đã tiến vào “Con đường lựa chọn”]

[Có tổng cộng 2 người tham gia]

 

Đây là thử thách đầu tiên của Con đường lựa chọn

Căn phòng đẫy rẫy những chiếc chìa khóa bị rỉ sét.

“Wow, ở đây….”

Andria nhìn xung quanh

Và đột nhiên, quang cảnh thay đổi.

“Đừng lo lắng, hãy bình tĩnh.”

Jin Hyuk động viên Andria

Ngay lúc đó

Cheeky !

Một con búp bê mặt nạ trắng xuất hiện ở trên màn hình với tạp âm.

Ấn tượng ở họa tiết tròn hai bên má vẽ bằng son môi màu đỏ.

Có vẻ như câu tiếp theo sẽ là “Bạn có muốn chơi game không?”

 

[Mừng bạn đã tới đây. Vật hiến tế.Tôi tên Balsetter là người phục vụ giáo chủ. Thường được biết đến như là “Người điều phối”]

 

“Hả? Chân ngươi có mùi khủng bố á?”*

*(Nói nhại câu như kiểu giờ là buổi trưa mà nhại thành giờ làm bưởi chua vậy)

 

[Không! Không phải chân thối. Là Balsetter ! BALSETTER!]

 

Bằng cách nào đó, tôi càng nói, nó càng lạc chủ đề.

“Nói một lần khó nhớ lắm. Nên ta sẽ gọi ngươi là Mùi chân”.

 

[Arghh. Ngươi dám làm ta tức giận à. Ngươi có biết vì sao nơi nay được gọi là “Con đường lựa chọn không”? Bởi vì ngươi chỉ có thể qua màn bằng cách chọn giữa sống và chết ! Nhưng vì hành vi lỗ mảng của ngươi, ta sẽ không nói gì cả. Ta chắc chắn đây sẽ là nấm mồ của ngươi !!!!! ]

 

“Ừm hửm”

Jin Hyuk ngáp ngắn ngáp dài

Mà thật sự thì.

Tại sao tên quái này lại nói những điều vớ vẩn ngay cả khi tôi không hỏi chứ ?

Nếu như bị đưa tới một nơi không xa lạ, một người chơi mới sẽ cố gắng lắng nghe từng chi tiết trong lúc họ lẩm bẩm gì đó.

Nhưng điều đó hoàn toàn không đúng với Jin Hyuk.

 

[Được. được thôi! Hãy bắt đầu trò chơi nào. Chìa khóa được giấu ở trong phòng này. Giới hạn thời gian là 5 phút. Nếu như ngươi không tìm được chìa khóa để mở cửa từ bên trong. Ngươi sẽ bị nghiền nát bởi bốn mặt tường.]

Kukukukukkuk!

Đột nhiên, các bức tường bắt đầu di chuyển.

Cùng lúc đó, bảng đếm số hiển thị giới hạn thời gian bắt đầu đếm ngược.

Các bức tường dần thu hẹp lại.

Nếu như không tìm được chìa khóa, mình sẽ kết thúc bằng một cái chết thê thảm như lời nó nói.

Nhưng tìm được một chiếc chìa khóa đúng trong đống này khó như thể mò kim đáy bể vậy.

[Ha ha! Quỳ xuống và cầu xin ta đi ! Nếu thế, ta có thể đưa cho ngươi một vài gợi ý để tìm ra chiếc chìa khóa thật.]

 

Chân thối cứ thế bùng nổ

Nhưng mà

“Của ngươi đây”

Jin Hyuk chọn đại một chiếc chìa khóa.

 

[Đừng cười. Ngươi sẽ…..]

 

Cạch!

Cửa mở ra.

 

[Ơ, làm thế nào?]

 

Hai mắt Chân thối trừng lớn lao tới túm lấy bảng điều khiển.

Này, cho lui mặt ra khỏi camera đi.

Nhìn gần thấy tởm quá.

“Ta chỉ chọn đại thôi.”

 

[Cái gì? Gì chứ? Chọn đại trong cả đống này ư? Ngươi nghĩ ta sẽ tin lời tào lao đó ư?]

“Không thích thì cũng phải tin.”

Trong khi Chân thối đang bấn loạn, Jin Hyuk và Andria đã tiến vào cánh cửa tiếp theo.

Lần này là một căn phòng đầy những ống tiêm bằng thủy tinh trong suốt.

Ngay lúc đó

Phụt !

Khói trắng tràn ra từ các ống thông gió trên tường.

Khói nhanh chóng che phủ đầy cả căn phòng.

 

[Phù. Màn trình diễn này độc đến mức có thể khiến mạch máu của ngươi tan chảy.]

Chân thối đã lấy lại được sự bình tĩnh và lên tiếng.

“Độc ư ?”

Mặt Andria trắng bệch

“Đúng rồi đấy”

Mặt khác, Jin Hyuk vẫn nhăn nhở chào đón hắn.

 

[Có nhiều loại thuốc trong các ống tiêm. Một trong số đó sẽ cho ngươi cơ hội để sống, và những ống còn lại chứa một loại acid cực mạnh. Sống hay chết tùy ngươi lựa chọn]

30 ống tiêm đặt ngay ngắn trên bàn.

Chỉ một trong số này chứa chất giải độc. Số còn lại là chất độc có thể giết bạn ngay lập tức.

 

[Ta có thể cho ngươi một vài gợi ý…….]

 

“Ta không cần”

Không do dự, Jin Hyuk cầm lấy một ống tiêm và tiêm vào cánh tay.

Sụt!

Chất lỏng được tiêm vào cơ thể

 

[Này tên kia, nghe gợi ý rồi hãy chọn chứ.]

 

Cuối cùng, Chân thối không thể nhịn được mà chửi thề.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương