Yểm Vân Kiếm Thánh
-
Chapter 106: Đừng Đùa Với Chuột Chũi (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 106: Đừng Đùa Với Chuột Chũi (2)
[Dịch giả: Juice
Hiệu đính: Thanh Quyên]
Cây sồi xanh lặng lẽ chứng kiến thế gian đổi thay và khẽ cất tiếng khóc.
Đối mặt với bất công vô lý và bạo lực tàn khốc, con người ta chỉ có thể gào thét trong đau đớn và vùng lên chiến đấu.
“…”
Vlad trông thấy một viên đá sáng lấp lánh trong vết thương đang rỉ nhựa của cây.
Nó tỏa ra một cảm giác quen thuộc, giống với viên hổ phách vàng đang đính trên chuôi kiếm của cậu.
Ánh sáng rực rỡ nơi viên đá khiến đôi mắt cậu không thể rời đi.
Vlad có lẽ đã đến đúng nơi mình cần.
“Ta biết ngươi đang cố làm gì rồi.”
Chiếc rìu của gã quỷ khổng lồ lại vung lên, kéo theo tiếng khóc ai oán của thân cây.
Ở phía xa xa, những hơi thở mỏng manh của lũ trẻ cũng đang bay lơ lửng trên tháp chuông, còn cha mẹ chúng thì bật khóc trong vô vọng.
Dù có rực rỡ đến đâu, một cái cây không thể tự bảo vệ mình rồi cũng sẽ bị hủy diệt.
Thế gian này đầy rẫy những kẻ ung dung hưởng lợi trên những giọt nước mắt của người khác.
Vlad vẫn còn chuyện cần giải quyết với cái cây, vì vậy, cậu buộc phải nâng kiếm lên để che chở cho ‘kẻ yếu thế’ không thể tự vệ này.
‘Ngươi đừng hòng chạm đến nó!’
Tinh thần nghĩa hiệp của cậu chính là minh chứng cho một vị hiệp sĩ thực thụ.
Huỵch!
Vlad nhanh chóng lăn mình qua hai chân con quái vật, để lại một vùng đất nổ tung phía sau.
Cậu liều lĩnh tiến về phía trước để chiếm lấy lợi thế.
Dù bước chân còn lảo đảo, nhưng Vlad vẫn không bỏ lỡ cơ hội mà vung kiếm vào mục tiêu.
“Haa!”
Dưới ánh sáng chói lòa của lưỡi kiếm, máu bắn ra tung tóe.
“Gruaaah!”
Những thớ cơ trên người con quái lộ rõ qua vết cắt sâu hoắm.
“Hừ…”
Vlad định giáng thêm một đòn nữa thì bỗng dừng lại khi thấy con quái loạng choạng thân mình như sắp đổ gục.
Thế nhưng, ngay khi đó, một luồng khí lạnh lẽo đã bất chợt ập đến.
“Kyaaa!”
“Khặc…!”
Đòn tấn công vừa rồi của kẻ địch không đơn thuần chỉ là một nhát chém.
Nó mang theo thứ tà niệm bám chặt vào lưỡi rìu như một nỗi oán hận không thể tiêu tan.
Dù đã vung kiếm chống đỡ, nhưng Vlad vẫn không thể cản nổi sức mạnh cuồng bạo ấy và bị hất văng, lăn lộn cả người trên mặt đất.
“Không thể được…”
Đầu con quái vật lăn lóc ở đằng xa, vậy mà nó vẫn cất tiếng cười khùng khục, đôi mắt trừng trừng nhìn Vlad đang sững sờ.
Chỉ trong chớp mắt, vết thương trên cơ thể nó đã lành lặn hoàn toàn.
Cơ bắp nó vừa rồi vẫn còn run rẩy vì cú chém, vậy mà giờ đây chẳng còn chút dấu vết nào.
‘Mình gặp phải rắc rối rồi.’
Thông thường, những con quái vật khổng lồ như này sẽ không xuất hiện ở phương Bắc.
Ở khu vực trung tâm cũng hiếm khi thấy chúng, nên Vlad có phần bất ngờ khi phải chạm trán với nó.
“Grừ!”
Tên quỷ nhấc đầu nó lên rồi đặt lại lên cổ và nhìn cậu bằng đôi mắt đỏ ngầu.
Ánh mắt ấy chất chứa hơi thở của tử thần, đến mức khó có người bình thường nào có gan nhìn thẳng. Thế nhưng, Vlad vẫn điềm nhiên đối diện với nó.
“Đồ dị hợm.”
Vlad không biết năng lực thật sự của nó là gì, nhưng ít nhất cậu đã biết khả năng hồi phục của nó rất đáng kinh ngạc.
* * *
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
* * *
‘Để ta kiểm tra thử xem…’
Cậu muốn biết nếu thứ rơi xuống không phải là đầu thì nó còn có thể sống sót được không.
‘Để coi ngươi có thật sự bất tử không.’
Sau khi vào sẵn tư thế, luồng linh khí không thể bị kiềm chế trong thanh kiếm của Vlad bắt đầu lan tỏa, bốc lên như khói từ con mắt trái của cậu.
Luồng sức mạnh kỳ lạ tỏa ra từ Vlad khiến vẻ mặt luôn tươi cười của con quái khổng lồ cũng phải trở nên nghiêm túc.
“Chít!”
Con chuột chũi không còn là sinh vật lấp lánh nữa, bởi vì chẳng còn ai công nhận sự tồn tại của nó. Dù có đặc biệt đến đâu, nếu không ai nhận ra, nó cũng chỉ là một con vật tầm thường mà thôi.
Nhưng một con người phát ra ánh sáng vàng thì lại khác.
Vị hiệp sĩ ấy mang trong mình hơi thở của những thực thể siêu nhiên. Ánh vàng rực rỡ tỏa ra từ bộ giáp và thanh kiếm cậu cầm trên tay chính là minh chứng rõ ràng cho điều đó.
Dù linh khí trong đôi mắt của Vlad còn yếu ớt, cậu vẫn có thể nhận ra, rằng đó là những tinh linh đang ẩn hiện.
“Ta sẽ không để ngươi chết đâu!”
Dù thế giới này có vững chắc đến đâu, cũng không thể ngăn cản kẻ đang đứng trước mặt ngươi.
Dù đòn tấn công có tinh diệu đến mức nào, nếu chênh lệch đẳng cấp quá lớn, cũng chẳng thể chạm đến hắn.
Nhân loại này vẫn chưa đủ mạnh để phá vỡ lời nguyền bất tử.
“Kyaaa!”
‘Nếu vậy, mình sẽ giúp một chút...’
Có những kẻ không ngại đốt rừng, chặt cây để mở rộng đất đai, nhưng cũng có người dù đói đến mấy vẫn sẵn lòng từ bỏ một nhúm quả dại.
Vị hiệp sĩ tỏa ra ánh sáng vàng chói lòa ấy lại một lần nữa đứng lên, chiến đấu để giành lại chính nghĩa.
Giờ đây, khi đối mặt với thế lực tà ác, cậu đã chiến đấu oanh liệt, không ngừng ngại mà chặt đứt cánh tay, cắt lìa đôi chân, xẻ toạc thân thể và làm vỡ nát lục phủ ngũ tạng của kẻ thù.
Mái tóc vàng của Vlad giờ đây nhuốm đỏ bởi máu dưới trận chiến khốc liệt này.
“Không thể có chuyện như vậy được…”
Khi cuộc đối đầu dường như càng lún sâu vào bùn lầy, Vlad không khỏi cảm thấy lo lắng.
Cậu buộc phải tìm ra cách tiêu diệt con quái này trước khi bản thân gục ngã.
“Giọng nói ấy…”
Tuy chỉ là một ký ức mơ hồ, nhưng Vlad vẫn nhớ rõ rằng chính giọng nói ấy đã mượn thân xác mình từng hạ gục hiệp sĩ không đầu.
Nếu có thời gian để rèn giũa bản thân thêm nữa, có lẽ cậu đã có thể xử lý được con quái này,
‘…Là do tiềm thức của mình vẫn còn mơ hồ quá sao?’
Vlad cắn chặt môi, ánh mắt dõi theo con troll khi nó vừa hồi phục trở lại hình dạng ban đầu.
Dù đã trưởng thành hơn trước rất nhiều, nhưng thế gian này vẫn còn quá nhiều điều cậu chưa thể hiểu thấu.
Giờ đây, Vlad có lẽ đã dần nhận ra vì sao Joseph lại trục xuất cậu ra khỏi Soara.
“Con khốn này… Đừng có hồi phục nữa!”
Dù vậy, cậu vẫn phải giải quyết cho xong vấn đề trước mắt.
Bản khế ước vẫn chưa hoàn thành.
Vlad không muốn chia xa cái ‘giọng nói’ còn không rõ mình là ai kia.
Nhát chém này là dành cho cậu, không phải cho gốc cây đang khóc than phía sau.
“…!”
Nếu việc đâm chém không hiệu quả, vậy thì lần này, cậu sẽ chặt đứt tứ chi nó rồi rải chúng đi thật xa.
Ngay khoảnh khắc Vlad siết chặt hàm răng và chuẩn bị ra tay, một luồng ánh sáng chói lòa bỗng bừng lên từ khu rừng phía xa.
‘Cái gì thế?’
Ánh sáng đó quá xa nên Vlad chưa thể biết nó là gì.
Cậu nhìn chằm chằm vào con troll kỳ lạ rồi vội vàng thủ thế vì nghĩ rằng có lẽ sắp có thêm một thứ quái dị nào đó sắp xuất hiện nữa. Thế nhưng, điều đó đã không xảy ra.
Thay vào đó, tiếng hí vang vọng đã thu hút sự chú ý của cậu.
Linh hồn chiến mã của thảo nguyên lao đi không chút do dự mà không để tâm đến bất kỳ vật cản nào trên đường, kể cả là một con troll bất tử.
“Noir?”
Ầm!
Noir lao tới với tốc độ nhanh đến mức không ai kịp phản ứng, rồi húc thẳng vào sườn con troll như thể không bận tâm đến điều gì khác.
Cú va chạm dữ dội đến mức ngay cả Vlad cũng phải nhắm mắt lại trong thoáng chốc.
Ầm!
Noir lao tới với tốc độ kinh hoàng rồi nhảy đến từ một quãng xa và đâm chiếc sừng trắng muốt trên trán của nó về phía kẻ thù.
Lần này, con Troll chưa kịp phản ứng thì đã bị hất văng một cách tàn nhẫn, lăn lộn trên mặt đất bởi đòn tấn công mãnh liệt của Noir.
Chiến Mã Noir đã băng qua khu rừng để tìm kiếm vị hiệp sĩ hoàng kim – mảnh ghép duy nhất phù hợp với nó.
“Híii!”
“Sao tên nhóc này lại có mặt ở đây chứ!”
Vlad nhanh chóng nhảy lên lưng Noir mà không thể che giấu niềm vui sướng, rồi vội vã kéo giãn khoảng cách, hướng mắt về phía con troll.
Không giống như khi nãy, lần này con quái đã vội vã lùi lại, nhặt lấy đống nội tạng gớm ghiếc đang lòi ra từ sườn mình.
‘Hửm?’
Nếu các cơ quan nội tạng vẫn chưa tìm được vị trí thích hợp, điều đó có nghĩa là chúng chưa thể phục hồi hoàn toàn.
Rõ ràng, đòn tấn công bằng sừng của Noir đã giáng một cú chí mạng lên con troll, khiến nó không thể thoải mái như trước.
“Vậy thì…”
Huyết lực linh hồn của Noir có lẽ đã bị tiêu hao sau đòn tấn công vừa nãy.
Sau khi nhận ra điều đó, Vlad liền nắm chặt dây cương và thúc ngựa lao mạnh quanh con troll.
“Thời cơ đến rồi!”
Tiếng hí vang dội.
Lợi thế đã thuộc về phía họ nhờ sự xuất hiện áp đảo của Noir nên Vlad không cần phải mạo hiểm tìm cách phá vỡ phòng thủ của kẻ thù nữa.
Con troll vung rìu một cách dữ dội về phía hai kẻ đang lao tới.
Rắc!
Bịch!
Vlad phản công bằng thanh kiếm của hiệp sĩ và đâm bằng sừng của linh thú.
Sức mạnh từ tốc độ kết hợp với trọng lượng của chiến mã khiến con troll ngã nhào xuống đất, đau đớn đến mức tưởng như sắp gục ngã.
“Tốt lắm!”
Vết thương trên bụng nó không thể tự khép lại, có nghĩa đòn tấn công này đã có hiệu quả.
“Một lần nữa!”
Ngay khoảnh khắc Vlad lùi lại để lấy đà nhảy, con troll liền nhanh chóng tìm cách thoát thân.
Nó vội lao đến tựa lưng vào cái cây mà nó vừa chặt đổ rồi dang rộng hai tay, sẵn sàng bắt lấy Noir.
“Grừ...”
Nếu không thể tránh né, vậy thì nó sẽ chặn thẳng đầu xung kích.
Dù cơ thể nó có thể sẽ bị xuyên thủng, nhưng chỉ cần chặn được đòn tấn công của chiến mã đen, thì hiệp sĩ bên trên cũng sẽ không còn là mối đe dọa.
“…!”
* * *
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
* * *
Vlad cắn chặt môi khi thấy đối thủ dang tay chờ sẵn.
Cậu biết đây là một con quái vật đặc biệt, nhưng hành động này đã vượt quá giới hạn bản năng thông thường so với những con quái khác.
“…?”
Khi đang cân nhắc liệu có nên tiếp tục tấn công hay không, Vlad bỗng cảm thấy thanh kiếm trong tay mình nặng hơn một chút.
“Cái gì vậy…?”
Một con chuột chũi phát sáng bất chợt hiện ra từ bên trong bộ giáp.
Sinh vật nhỏ bé lơ lửng cạnh viên hổ phách mà Alicia đã tặng và vẫy tay về phía Vlad.
Cậu cảm giác như nó có vẻ đang giơ ngón cái lên.
“Ngươi đang làm cái quái gì vậy…?”
Khi Vlad định vội vàng gỡ con chuột chũi phát sáng ra khỏi chuôi kiếm, cậu bỗng nghe thấy một âm thanh kỳ lạ vọng lên từ thanh kiếm.
“Cái gì?”
Cảm giác này tuy lạ lẫm, nhưng không hề xa lạ.
Bàn tay phải của Vlad run nhẹ, giống như khi bị Bạch Xà của Hainal quấn quanh.
Viên hổ phách của Alicia đang phát sáng.
Con chuột chũi này cũng giống như Noir và Bạch Xà, thế giới tiềm thức của nó đang hòa quyện và mở rộng cùng linh hồn cậu.
“Đây là…”
Lớp bảo hộ của con chuột chũi bắt nguồn từ viên hổ phách, bắt đầu lan dần lên lưỡi kiếm của Vlad.
Sự bảo hộ của đất nơi con người sinh sống là điều mà ai cũng có thể cảm nhận được, giờ đây, nó đã ngự trị trong thanh kiếm của cậu.
Mặt đất là nguồn cội, nâng đỡ muôn loài trong thế gian.
Giống như một con lắc chìm sâu vào đại dương, sức mạnh từ đất mẹ thấm vào thế giới nội tâm, giúp Vlad nhìn thấu được bản ngã của chính mình.
Nó cho phép cậu tạm thời chạm đến những gốc rễ sâu thẳm ẩn giấu trong tâm hồn.
“Tiến lên!”
Thời khắc Vlad ra lệnh, cũng là lúc tiếng gầm trầm đục của con dã thú vang lên.
Con troll giờ đây chẳng khác gì một tấm giẻ rách lăn lóc trên mặt đất.
“Ngươi dám đối xử với ta như thế hả?”
“Aaaa!”
Con quái vật gào lên thảm thiết, nhưng nó chẳng kịp nhận ra tiếng hét của mình đã vang lớn đến mức nào khi thấy Vlad đang ngày càng áp sát với một khí thế ngút trời.
Chiếc sừng trắng trên lưng con chiến mã đen và thanh kiếm sáng loáng trông thật đáng sợ, nhưng điều khủng khiếp hơn cả chính là ánh mắt của chàng trai đang lao tới.
“Chết đi!”
Với phước lành của các linh hồn, con troll buông ra lời trăn trối cuối cùng trước khi vung kiếm.
Vào khoảnh khắc cận kề cái chết, nó chợt nhớ đến đôi mắt của hiệp sĩ vừa lướt qua mình. Trong đôi mắt xanh lạnh lẽo ấy ẩn chứa một vẻ tàn nhẫn hoàn hảo, đến nỗi không ai có thể đối diện.
***
Vù!
Bên trong căn phòng tối tăm, nơi ánh nến lập lòe nhưng chẳng hề tỏa sáng, bỗng nhiên một ngọn nến vụt tắt.
“...”
Giữa không gian ấy, người phụ nữ có mái tóc xanh thẫm, chuyển dần sang đen ở ngọn, đứng chăm chú nhìn ngọn nến vừa lụi tàn. Đó là ngọn lửa báo hiệu sự diệt vong của con troll mà ả đã cử đến khu rừng Dobrechi.
“Sao lại có kẻ xử lý được troll ở một ngôi làng hẻo lánh như vậy được?!”
Cô hiểu rất rõ rằng chỉ có những linh hồn vượt qua giới hạn của chính nó mới có thể phá vỡ lời nguyền bất tử.
Người phụ nữ khẽ động đậy những ngón chân lơ lửng trên không và rung lên một chiếc chuông nhỏ.
“Người gọi tôi sao, Ramashaut?”
Một hiệp sĩ bước vào, âm thanh lanh lảnh của chuông ngân lên theo từng bước chân của hắn. Trên giáp ngực hắn khắc biểu tượng của Nam tước Utman.
“Mau đến đó kiểm tra tình hình và về báo tin cho ta biết.”
Người phụ nữ hờ hững đáp rồi quẳng cây nến đã tắt cho hắn.
“Nhớ chỉnh trang lại gương mặt.”
“Rõ.”
Nếu sở hữu một thứ quý giá, ta phải biết cách bảo vệ nó.
Trong căn phòng tối, giữa những ánh nến chập chờn, người phụ nữ với đôi chân không chạm đất lặng lẽ nhìn về hướng Dobrechi.
***
Ở một hang động nhỏ, có một cô bé đang ngồi co ro trong góc tối.
Dù không biết là ai đã mang đến những quả mâm xôi nằm rải rác xung quanh, nhưng nhờ chúng mà em đã tránh được cơn đói.
Thế nhưng, đôi chân sưng tấy lại khiến em cảm thấy khó chịu lạ thường.
“Hức…”
Cả đêm qua, cô bé đã không thể nào chợp mắt mà chỉ biết lặng lẽ khóc khi nghe thấy âm thanh kỳ lạ vọng ra từ khu rừng.
Đó có lẽ là sinh vật khổng lồ kỳ quái mà em đã từng thấy.
Em sợ hãi, ước gì chú chuột chũi tốt bụng mau chóng quay lại.
“Đội trưởng, anh ổn chứ?”
“Con chuột này đang muốn nói gì đó.”
“Giờ anh còn nói chuyện với cả chuột chũi sao?”
“Ta cũng đang nói chuyện với ngươi đấy thôi?”
Khi nghe thấy giọng nói từ xa vọng đến, cô bé bỗng nín thở, mở to đôi mắt.
Nếu chắc chắn đó là người từ làng, em sẽ cất tiếng gọi để họ biết đến sự hiện diện của mình. Thế nhưng, nỗi sợ hãi trước con quái vật trong rừng đã khiến em cứ mãi chần chừ không dám nhúc nhích.
Tuy nhiên, tiếng bước chân tiến đến ngay trước cửa hang cứ vang lên vững vàng như thể người đó biết rõ em đang ở đây.
“…!”
Cô bé run rẩy siết chặt đôi bàn tay, hoảng sợ nhìn về phía trước.
Người cuối cùng xuất hiện trước mặt em là một chàng trai trẻ với mái tóc vàng và đôi mắt xanh.
Thế nhưng, điều khiến cô bé cảm thấy an tâm không phải là vẻ ngoài ấy, mà chính là chú chuột chũi nhỏ đang ngồi trên vai cậu ta và vẫy tay về phía em.
“Nào, chúng ta về nhà thôi.”
Vlad và chú chuột chũi đều kiệt sức, nhưng họ vẫn gắng gượng mỉm cười để trấn an cô bé.
Chàng trai vòng tay ôm chặt lấy em, lan tỏa hơi ấm và xua tan đi nỗi cô đơn lạnh lẽo.
* * *
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
* * *
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook