Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

27

Thời phong kiến, muốn hủy hoại một người, chỉ cần hai chữ “hiếu đạo”.

“Vì thế, đặc cách tước bỏ tước hiệu Quận vương, giáng xuống làm thứ dân để răn đe. Đồng thời, ra lệnh cho Tông nhân phủ giám sát nghiêm ngặt, giam lỏng trong tường cao, khiến hắn tự kiểm điểm lỗi lầm, lấy đó làm gương cho kẻ khác. Việc này không chỉ thể hiện pháp luật hoàng gia nghiêm minh, mà còn mong muốn thiên hạ lấy đây làm gương, giữ tròn hiếu đạo, cùng xây nền tảng luân thường đạo lý.

“Làm con phải lấy hiếu làm đầu, trên kế thừa ân đức cha mẹ, dưới khơi nguồn đức hạnh cho con cháu. Việc làm sai trái của Vĩnh Tường chính là tự phá vỡ bức tường thành vững chắc, thật khiến người ta tiếc thương. Mong hắn biết quay đầu, gột rửa tâm trí, quay lại con đường chính đạo, chuộc lại lỗi xưa. Mà chúng ta cũng nên lấy đó làm lời cảnh tỉnh, nỗ lực tu thân, lấy hiếu đễ trung tín làm gốc, cùng nhau dựng xây nền tảng xã hội hài hòa vậy.”

Lão Tứ tố cáo vợ chồng lão Thất bất hiếu với Triệu tần, thì ta sẽ để hắn nếm thử cảm giác tự làm tự chịu.

Còn Triệu tần – người chỉ biết hành hạ con dâu – ta cũng không buông tha.

Lại ra lệnh cho quan lại Lễ bộ soạn chiếu chỉ, khiển trách Triệu tần:

“Làm mẹ chồng, lạm dụng uy nghi, con dâu dù bị ràng buộc bởi lễ giáo mà phải hầu hạ, nhưng không phải do bà sinh dưỡng, chỉ vì hôn nhân mà thành một nhà, thì nên đối đãi tử tế, không thể muốn làm gì thì làm. Làm mẹ, không bắt con trai phụng dưỡng, lại khắt khe với con dâu, lấy danh nghĩa hiếu đạo, ép nàng ngày ngày phải hầu hạ bên giường, ngược lại buông thả con trai hưởng lạc, thiên vị rõ ràng, chẳng phải đạo làm trưởng bối, khiến lòng con dâu tổn thương, còn làm con trai kiêu căng xa xỉ, chia rẽ vợ chồng, vô đức vô hạnh, uổng làm mẹ, sao xứng là trưởng bối?”

Ta đọc xong vô cùng hài lòng, tiện tay ban thưởng cho vị quan chấp sự của Lễ bộ một viên nghiên quý, khen rằng:

“Làm quan gương mẫu, chính trực lương thiện, không dùng danh nghĩa hiếu để trói buộc con cái, không dùng danh nghĩa đức để cưỡng ép người khác, mới thật là quân tử phẩm cách, khanh thật hợp ý trẫm!”

Sau đó, ta cũng ban ít lễ vật cho vợ của lão Thất.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Đúng lúc bắt gặp Ninh phi đang dạy dỗ con dâu lập quy củ, ta nổi giận lôi đình, mắng Ninh phi một trận rồi sai Ty Tư Lễ ban chiếu khiển trách:

“Ngươi là ngoại thích, tuy quyền quý hiển hách, nhưng cũng nên giữ phong thái bậc trưởng bối, lấy đức phục người, không thể nhân danh hiếu đạo mà hà khắc với con dâu. Con dâu phụng dưỡng mẹ chồng là đạo hiếu, nhưng ngươi không thể nhân danh hiếu đạo để ép buộc nàng. Cốt lõi của hiếu là sự chân thành trong tâm, hành động thiết thực, không thể chỉ bàn về hình thức. Nếu ngươi nhân danh hiếu đạo mà quên mất bản chất thật sự, thì e rằng đã đi ngược lại với ý nghĩa ban đầu của hiếu. Mỗi người có chí hướng riêng, ai nấy yên vị. Con dâu phụng dưỡng mẹ chồng là xuất phát từ lòng thành, không phải bị thế gian ép buộc. Nếu ngươi muốn đòi hiếu đạo, thì cũng phải đáp lại bằng đức hạnh, báo đáp bằng của cải tiền bạc, mới là chuyện tốt đẹp. Ngươi chẳng có đức, lại không chịu xả tài, còn mặt mũi nào để hà khắc con dâu?”

Trên làm dưới theo, trẫm đây – một vị hoàng đế không thích bị trói buộc bởi cái gọi là “hiếu đạo” – lại đủ rộng lượng với con dâu, tất nhiên không còn chuyện mẹ chồng hà khắc với nàng dâu nữa.

Lão Tứ bị giáng làm thứ dân, tuy không bị giam trong Tông nhân phủ nhưng bị đưa đến sống ở lăng mộ hoàng gia, thay tiên đế trông coi lăng tẩm, mỗi ngày phải chép ba lần Hiếu Kinh. Triệu tần không bị giáng phẩm nhưng bị cấm túc trong Vĩnh Hạng, không có thánh chỉ thì không được ra ngoài.

“Vương phi của Tề Vương phụng dưỡng Triệu tần, chí hiếu chí thuần, trẫm vô cùng an lòng. Vì thế, đặc cách giữ lại danh phận Vương phi, ban chỗ ở tại Vĩnh Hạng để phụng dưỡng Triệu tần tuổi già, lại dạy dỗ con cái tận tâm, đãi ngộ như một Vương phi để thể hiện ân điển của trẫm.”

Vợ lão Tứ cũng không phải vô tội, nhưng nghĩ đến chuyện con còn nhỏ, ta cũng rộng lượng, chỉ để nàng dẫn theo một đích nữ, ba thứ nữ cùng nhau hầu hạ Triệu tần đến già.

Người trên ưa thích điều gì, kẻ dưới tất sẽ chạy theo điều ấy.

Quan lại thấy trẫm không ưa “con dâu phải hầu hạ mẹ chồng, còn con trai thì tha hồ hưởng thụ”, quả nhiên đều thu liễm lại. Những bà mẹ chồng cũng thôi bày trò lấy bệnh tật ra để làm khó con dâu, cũng không còn ý định nhét người vào phòng con trai nữa.

Sau khi xử lý xong lão Tứ, triều đình liền bước vào trạng thái thanh tịnh.

Những vị đại thần lòng dạ tư lợi, tham lam vô độ đã bị trẫm đuổi khỏi triều chính, thì tài năng của lão Thất và lão Bát mới có thể được phát huy toàn diện – một người ở Hình bộ làm việc như gió cuốn mây bay, một người ở Hộ bộ tra sổ sách vô cùng nhiệt huyết.

Như lão Bát từng nói, khi đám mọt ăn bám trong Hộ bộ từng tên bị tóm gọn, quốc khố và tư khố của ta lại sung túc trở lại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương