Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
-
Chapter 82 Zombie, “Pendariel” (4)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 82: Zombie, “Pendariel” (4)
Siêu cảm giác thứ siêu việt hơn cảm giác.
Nó không phải thứ có thể chặn lại được chỉ bằng cách nhìn và phản ứng.
‘Giờ đã có một tài năng ra đời với việc có thể cảm nhận được kiếm cách.’
Hoặc
‘Một người chơi cũ có khả năng ghi nhớ hết tất cả đường kiếm.’
Chỉ một trong hai mới có thể sống sót trước Nữ hoàng.
Và tôi đã biết cách nào phù hợp với bản thân nhất.
Hơn cả tài năng bẩm sinh hay thiên phú tự nhiên, điều đó đạt được sau khi sinh ra thông qua sự hưởng thụ.
Đó là con đường người chơi cũ hướng tới.
Keng!
Pháo hoa lóa mắt tóe ra.
Jin Hyuk chém nhát kiếm nhắm thẳng tới trái tim.
Khoảng cách giữa hai người thu hẹp lại trong một bước bởi điều đó.
“Phốc!”
Sau khi chặn được đòn tấn công, Pendariel bắt đầu đợt tấn công thứ 2.
[Đệ nhị kiếm]
Lúc này, đầu mũi kiếm bị chia cắt thành vô số mảnh.
Những mảnh nhỏ bị chia tách nhanh tới chóng mặt.
[Phái Tống]
Thanh kiếm xóa đi những dư ảnh của tàn kiếm và bắt đầu tăng tốc tiến tới để xé xác đối thủ.
Trước và sau, trái và phải.
Phong cách đi kiếm như một cơn bão với không có điểm mù.
Keng Keng Keng !
Nhưng kết quả lần này vẫn không đổi
Jin Hyuk di chuyển thanh Song Long Kiếm như thể đã dùng thước đo trước.
Không có lần nào hữu hiệu trong vô số lần tấn công.
Khoảng cách giữa cả hai thu hẹp lại một lần nữa.
“Bây giờ, tới lượt ta.”
Một luồng khí lạnh tỏa ra từ ngón tay của Jin Hyuk.
[Phát động Lv5 “Tạo hình băng hà” và “Băng đen”]
Sử dụng “Tạo hình băng hà” để tạo ra tấm màn băng mỏng và làm cho đối thủ mất đi trọng tâm.
“Khực!?”
[Phát động Lv1 ‘Kiếm Ma Đế Vương Bộ’]
Kukuku bang !
Khi sử dụng ‘Kiếm Ma Đế Vương Bộ’, tôi di chuyển những bước kỳ quái đáng ngạc nhiên ngay cả khi ở cự ly gần.
“Aaaaaaaahhh”
Pendariel gầm lên giận dữ
Bước di chuyển càng nhiều lần thì càng gần như không thể nắm bắt.
Cây cối gãy rạp trong cơn bão.
Nhưng những cành lau vẫn thích nghi để tồn tại.
Jin Hyuk không đối diện với làn sóng khổng lồ mà chỉ lặng lẽ chấp nhận nó.
Vì vậy.
Keng!
Tôi luôn là người cười cuối cùng.
Kakakaka!
‘Ra rồi.’
Cuối cùng, khoảng khắc mà tôi mong chờ đã xuất hiện.
Jin Hyuk bỏ Song Long Kiếm vào bao và lôi Lưỡi hái nhân quả ra.
“Chết….tiệt! Không…. Thể nào. Ta không! Thể nào. chỉ với. con người!”
Miệng của Pendariel bị xé ngang.
Không thể mạnh thế được.
Làm sao nhân loại sống không tới 100 năm lại có nhiều khả năng đến thế.
Khả năng hoàn hảo không có lỗ hổng.
Nhưng dù có phủ nhận hay cố gắng thế nào đi chăng nữa thì cũng đã muộn.
Khoảng cách giữa hai người gần tới mức đủ để cảm nhận hơi thở của nhau.
Rắc !
Tiếng cắt đầu tiên được nghe được kể từ khi trận đấu bắt đầu.
Máu tuôn ra từ vết cắt gọn gàng đánh dấu sự kết thúc của trận chiến.
[Chủ nhân tầng 4 “Pendariel” đã bị hạ gục]
[Tầng 5 của tháp Thí Luyện đã được mở ra]
[Thời gian còn lại cho đến khi tầng tiếp theo bị chinh phục: 89 ngày 23 tiếng 59 phút 59 giây]
[Bạn đã tăng cấp] x3
[Bạn đã thành công bảo vệ căn cứ. Random box hạng A (5 cái) được ban thưởng dựa trên số lượng người của căn cứ]
[Bạn đã nhận được “Sách nâng cấp kĩ năng (1 cuốn)” là phần thưởng của giải nhiều kill nhất]
[Bạn đã nhận được “Phiếu giảm giá 10% cho phí trao đổi coin (1 lần) cho do nhận được nhiều phiếu bầu ấn tượng nhất]
[Bạn đã nhận được “Vé vào Thư viện Pháp thuật (1 lần) cho việc đánh bại quái vật ẩn.]
Vô số bảng trạng thái hiện lên.
Ai mà đoán được cơ chứ?
Anubis và các vị thần Ai Cập, người có lòng tin vào chiến thắng họ, hạn hán lời.
“Dù gì ả cũng mạnh hơn Boss tầng 3. Người không đáng tôn trọng bởi chỉ biết trốn sau đám thuộc hạ của mình.”
Jin Hyuk nói với một giọng vô cảm.
Tất nhiên, tôi sẽ không thể nghe thêm được lời nào từ Nữ hoàng, người đã mất mạng.
**********
Trận đấu dữ dội của tầng 4 đã kết thúc.
Xét tới tình huống tồi tệ đã xảy ra, nó như một sự đảo ngược kỳ tích.
Và bây giờ đã 24 tiếng trôi qua, tại một quán Bar ở Hong-dae.
Ở đây, Jin Hyuk và những người đã cùng nhau chiến đấu bảo vệ căn cứ tụ tập ở một nơi khá là yên tĩnh và thoải mái.
“Anh. Ở đây này!”
Yoo Yeon Hwa vẫy tay
Khi chiến đấu ở trong tháp, người xem đã rùng mình khi thấy cô ấy đeo một cái Knuckles nhỏ máu tong tong với những cú đấm làm thịt rơi lả tả..
Ở ngoài, cô ấy mặc một chiếc hoodie và trang phục thoải mái
Nhìn khá tươi trẻ.
“Anh, tới rồi à ?”
Lee Tae Min cũng mặc một chiếc quần jeans với áo phông đen.
Có lẽ điểm nhấn nằm ở chiếc mũ trắng đội ngược
“Xin lỗi, anh có đến trễ không?”
“Không. Chúng em cũng vừa mới tới. Nhưng mà, chẳng phải anh đã biến thành một người hoàn toàn khác rồi hả? Thoạt nhìn, em tưởng anh là một người nổi tiếng nào đó chứ?”
“Anh à, cứ thế này đi vào tháp không được sao.”
Sau khi nghỉ ngơi, tôi đã đến tiệm làm tóc và mua vài bộ quần áo, rồi phản ứng của mọi người thay đổi 180 độ.
Nghĩ lại, ngay cả thợ làm tóc cũng nói vuốt keo một chút trong sẽ đẹp hơn nhiều.
Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đó chỉ là chiêu trò kinh doanh, nhưng nhìn phản ứng của hai người họ, có vẻ nó đã sai.
“Ăn mặc kiểu này thì bao giờ mới leo được Tháp hả?”
Jin Hyuk cười.
Rồi lại nói tiếp.
“Còn Theresa thì sao?”
“Chị Theresa nói phải muộn mất một tiếng. Nên bảo chúng ta cứ ăn trước đi.”
Không giống với Jin Hyuk, Theresa phải trở về Guild phía châu Âu, nơi xuất phát điểm của cô ấy.
Sẽ khá tuyệt khi có cô ấy cùng tham gia, nhưng vì có việc bận bên phía Châu Âu, nên không có cách nào khác ngoài tham gia sau vậy.
Vì là ranker nên cô ấy có máy bay riêng, việc quay lại Hàn Quốc sẽ không có gì khó khăn cả.
Cuối cùng thì.
Tôi thấy một người đàn ông ngồi ở góc bàn.
Xung quanh ồn ào.
“Này, thấy người đàn ông đó không?”
“Để lát nữa tới bắt chuyện đi.”
“Woa, nãy mình vừa chạm mắt với anh ta đấy.”
Tỷ lệ cơ thể cân đối, nên có mặc gì cũng trở nên khác biệt
Bên cạnh đó, anh ấy tỏa ra khí chất như thể chứa đựng mọi lo âu của thế giới, nên càng thu hút ánh nhìn.
Nhưng mà, tôi chỉ thấy như đang ngồi ị đùn.
“Tôi tới rồi.”
“Biết rồi.”
“Tôi nghĩ anh sẽ không tới hoặc tới trễ vài tiếng, nhưng cuối cùng thì anh cũng giữ lời hứa nhỉ?”
Jin Hyuk cười hô hố.
Bởi vì tôi nhớ quá trình kéo được anh ta đến đây.
- Tới quán Bar ở Hongdae cổng 3 lúc 7h tối mai. Chúng ta sẽ nhậu cùng nhau.
- Nực cười nhỉ. Tại sao tôi phải tới đó?
Cheon Yoo Sung nhăn mặt, nhưng
- Anh phải tham gia để có thể chọn vật phẩm mình muốn từ random box chứ nhỉ?
Cheon Yoo Sung không có cách nào khác trước lời của Jin Hyuk và hứa sẽ đến Hongdae.
Thực tế anh chàng cũng đã giữ lời.
Dù sao thì, thằng cha đó.
Tôi còn tưởng hắn là dạng côn đồ ở trong thôn xóm.
Nhưng hắn ta là sinh viên trường y. Còn là cửa trường Đại học Hàn Quốc.
Tôi thật lòng lo lắng cho an nguy của người sẽ trở thành bệnh nhân đầu tiên của hắn trong tương lai.
Điều đó thật hiển nhiên khi hắn sẽ vung kiếm chứ không phải là dao phẫu thuật nếu xảy ra lỗi.
“Làm ơn, nếu tôi bị thương, hãy gọi healer hoặc cứ giết tôi đi.”
“Giờ lại nói nhảm cái gì nữa thế?”
“Tôi sợ mình sẽ chết nhanh hơn nếu gửi gắm thân mình cho anh.”
“Đừng lo. Tôi sẽ cố gắng cứu sống bệnh nhân mà tôi được giao.”
Chết tiệt. Cả chuyện đó cũng chẳng thể lôi ra đùa được.
Jin Hyuk tặc lưỡi và uống hết một cốc bia.
Bia hơi mát lạnh lan tỏa khắp cơ thể nóng hừng hực bởi những trận đấu dữ dội.
Tôi nhón một miếng gà phủ gia vị cay ngọt.
Giòn tan ở ngoài và mềm mại ở trong.
“Khà.”
Một lời cảm thán phát ra từ miệng Jin Hyuk
Ngay lúc đó.
[Cho ta ăn nữa. Đừng ăn một mình chứ đồ vô lễ.]
Một giọng nói chói tai vang lên từ chiếc nhẫn
Đó là Alice.
Sau trận đấu trên tầng 3, cô ấy đang hồi phục mana, nhưng cô ấy vẫn rất biết canh thời gian để xuất hiện như một hồn ma vào giờ ăn.
Suy cho cùng, cô ấy cũng đã bị kẹt trong khu di tích cả trăm năm, nên tôi khá chắc cô nàng cũng tò mò về đồ ăn bên ngoài tháp.
Biết sao giờ, tiền rượu cũng tiếc thật nhưng không biết chừng có thể nâng cao lợi ích.
“Tôi rất muốn cho cô ăn cùng, nhưng nó khá đắt. Dù tôi có nhiều tiền đến mấy, nó cũng làm tôi thấy nặng gánh.”
[Đắt không? Tầm khoảng bao nhiêu?]
Jin Hyuk tỏ vẻ mặt nghiêm trọng
“Cần ít nhất một viên kim cương to cỡ ngón tay cái. Nhưng nó vẫn khá ít nếu xét đến cả chầu rượu, xem xét mối quan hệ của chúng ta, tôi sẽ chỉ nhận chừng đó thôi.”
Như một đồng đội.
Như một người tốt.
Đây là mấu chốt để ám thị tâm lý trách nhiệm của Alice.
[Thế thôi hả. Tôi cũng không phải hạng ăn không ngồi rồi chỉ biết nhận đồ miễn phí đâu.]
Alice trả lời với giọng trang nghiêm.
Quả nhiên, sự giàu có và hào phóng luôn được hoan nghênh.
Đặc biệt khi ngồi trên bàn nhậu.
******
“Hey. Ngươi nói đây là rượu được làm từ thực vật sao?”
Hai mắt Alice tỏa sáng
Một bộ váy đen với vòng cổ điểm xuyến bởi đá quý và vàng.
Khi biết mình có thể ra ngoài, cô nàng đã diện ra trò.
“Nó được gọi là bia hơi”
“Umm! Không tệ lắm! Tuy rằng nó không thể so sánh với loại máu tinh túy nhất và rượu vang mà ta đã tận hưởng trong nhiều năm qua, nhưng nó vẫn khá ngon.”
Cô nàng nói như một nghệ nhân.
Nó chỉ là loại bia 2,500won được sản xuất hàng loạt ở nhà máy.
Và đặc biệt ngày hôm nay, có chương trình khuyến mãi mua 1 tặng 1 để kỉ niệm chiến thắng trên tầng 4.
“Ăn cả cái này nữa xem.”
“Đây là ….?”
“Nó được gọi là gà rán. Nó được phủ lớp nước tương và gia vị.”
“Nó là thịt….Ta không thật sự thích nó, nhưng ta sẽ cố gắng nếm thử nó vì ngươi đã đề xuất.”
Alice xiên miếng đùi gà bằng chiếc nĩa một cách quý tộc.
Ánh mắt của cô nàng thay đổi.
Nó giống như ánh mắt của thợ săn khi nhìn thấy con mồi.
Jin Hyuk lén lút ăn một miếng thịt gà.
Keng!
Alice dùng nĩa chặn lại.
“……..”
Tuyệt đối. Tôi có ý nghĩ không được chạm vào dù chỉ một miếng.
Đúng vậy. Khi nói đến thịt, ta luộc hoặc nướng đã đủ làm mắt đảo vòng tròn. Rắc thêm một chút muối thì đúng là xa xỉ.
“Ăn nhiều vào. Ta đặc biệt chuẩn bị cho ngươi đó”
“Cảm ơn. Ta sẽ ghi nhớ điều đó.”
Alice cầm lấy cốc bia với cảm xúc biết ơn.
Khi mọi người nhìn vào, ai cũng sẽ nghĩ đó là một cô nàng ngây thơ.
Nhưng ai ngờ cô nàng là một con ma cà rồng, một trong những tồn tại mạnh nhất tòa tháp?
“Mọi người ơi, tôi tới rồi”
Một lúc sau, Theresa nhập cuộc, và bầu không khí dần trở nên nóng hơn.
Mọi người bắt đầu ăn những món ngon, hồi tưởng lại những gì xảy ra trong tòa tháp và tận hưởng chiến thắng.
Tuy nhiên, trong lúc mọi người đang nói chuyện.
Cheekkk!
Âm lượng của TV tăng lên.
Mọi người tập trung chú ý.
Bởi vì có một chương trình đặc biệt về Tháp Thí Luyện, không phải tán gẫu hay thể thao.
[Sau việc tầng 4 được chinh phục, sự chú ý được tập trung vào tầng 5]
[Đúng vậy. Đã có nhiều chuyện xảy ra, nhưng bây giờ anh ấy được xếp là một ranker của Hàn Quốc. Nhờ vào người chơi Kang Jin Hyuk mọi người có thể đi đến tầng 5 một cách an toàn.]
Người đàn ông và người phụ nữ tiếp tục cuộc đối thoại.
[Trước khi nói về tầng 5, chúng ta có thể đơn giản hóa những thông tin đã thu thập được để người dân có thể hiểu rõ hơn không?]
[Tất nhiên rồi. Bảng hiện ra sau đây sẽ thể hiện người chơi nào góp vai trò lớn trong việc đối phó với boss tầng từ tầng 1 đến tầng 4 và cả quốc gia của người chơi đó]
Tầng 1 là Patrick của Guild Titan Mỹ.
Tầng 2 là Nam Gung Cheon của Guild Trung Hoa và Maria của Guild Olympus châu Âu. Cả Theresa, một người chơi độc lập.
Tầng 3 là Unknown không rõ thông tin.
Tầng 4 là ranker Kang Jin Hyuk của Hàn Quốc.
Các ranker xếp hạng quốc gia là hy vọng của nhân loại.
Những cái tên của người tiên phong đang và sẽ chinh phục tòa tháp sẽ được liệt kê.
[Woa! Chỉ nghe những cái tên đấy thôi đã thấy hoành tráng rồi.]
[Haha. Tôi cũng thế. Có vẻ như họ là những người sẽ dẫn dắt nhân loại đi những bước tiếp theo.]
[Và bây giờ, chúng tôi sẽ giải thích thêm về tầng 5]
Nữ MC đưa ra micro ra.
[Được rồi]
Tầng 5
Chính nơi mà người chơi sẽ dành ra 90 ngày tiếp theo.
[Tầng 5 …]
Sẽ được công khai.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook