Thưa Quỷ Vương, Chúng Ta Bội Thu Rồi
-
Chapter 6: Những Mánh Khóe Rẻ Tiền Của Cựu Chiến Binh (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 6: Những Mánh Khóe Rẻ Tiền Của Cựu Chiến Binh (2)
Phạch!
Chỉ trong một khoảnh khắc, chiếc áo khoác biến mất như có phép màu.
Và cũng giống như một giấc mơ xa vời, làn da trần trụi được lộ ra.
Toàn thân Kim Jangcheol chìm vào bề mặt pixel của vách đá. Anh bị kẹt chặt ở đó. Chỉ có hai cánh mông trắng phau như bánh gạo khẽ khàng hé ra. Một cơn gió biển vừa lướt qua cũng phải quay đầu bỏ chạy. Một con hải âu bay ngang qua vô thức nhắm tịt mắt lại.
Zephyros và Tứ Đại Quỷ Tướng đều có cảm tưởng giống nhau.
"…!"
Không ai có thể tin vào mắt mình. Vách đá sắc nhọn ven biển - nơi xưa nay vốn bị coi là không thể leo được. Nơi mà vô số kẻ dám kiên gan thử thách đã ngã xuống, một nghĩa trang tập thể của những kẻ thất bại.
Và thế mà, anh lại đứng ở đó…
‘M-mắc gỡ gần chết á má ơi…!’
Zephyros là người đầu tiên nhận ra tình hình, nghiến chặt răng trong lúc ngay cả bản thân hắn cũng không hề nhận ra. Mắt hắn thoáng lướt qua một tia đỏ ửng.
Cũng không có gì là lạ.
Tại sao, không phải ngày nào mà lại chọn đúng ngày này, sao hôm nay mặt trời lại phải chiếu sáng chói chang đến vậy? Nhờ ánh mặt trời rực rỡ ấy, cặp mông trần trụi của Quỷ Vương Credos được chiếu sáng như spotlight sân khấu, bóng loáng căng mịn. Không hiểu sao, hắn lại phải gánh chịu sự xấu hổ này nữa.
Tứ Đại Quỷ Tướng cũng cảm thấy y đúc vậy.
‘Điên thật rồi! Biến thái! Kinh tởm! Xúc phạm thị giác quá thể đáng! ’
‘Cái… cái quái gì đang diễn ra vậy?!’
Ực.
Mặt Sirgi đỏ bừng vì xấu hổ. Một ánh nhìn kinh ngạc xuất hiện trong mắt Hartok. Baal nuốt một ngụm nước bọt với vẻ căng thẳng, không hiểu vì sao mình lại lo lắng.
Tất cả bọn họ đều có cùng một suy nghĩ trong cùng một khoảnh khắc:
Quỷ Vương Credos - người quyết tâm chinh phục một điều mà cả thiên hạ bảo là bất khả thi. Tấm lưng kia, trông đầy kiêu hãnh và oai phong… cũng thật trắng... không, thật đầy đặn... hay đúng hơn là trông mượt mà như bánh mochi… Dù sao đi nữa! Đó là một cảnh tượng quá mức gây ấn tượng, theo nhiều nghĩa.
Tuy nhiên, Kim Jangcheol hoàn toàn không bận tâm đến những suy nghĩ của họ. Thực ra, anh còn không có thời gian để nghĩ về phản ứng của họ. Đây chỉ là bước đầu trong phương pháp leo vách đá pixel của anh, phương pháp khai thác lỗ hổng trong hệ thống trò chơi mà anh đã tìm ra được.
‘… Giai đoạn một, hoàn thành!’
Hộc!
Kim Jangcheol thở hắt ra một hơi qua mũi.
Thật ra, sẽ là nói dối nếu nói anh không hồi hộp. Anh đã phát hiện và phát triển phương pháp này sau hàng trăm lần thử nghiệm với nhân vật trong game, nhưng đây là lần đầu tiên thử nghiệm với cơ thể thực sự của mình.
Dù vậy, anh đã thành công hoàn thành giai đoạn đầu tiên: bám chặt vào vách đá.
Vậy thì, bước tiếp theo là gì?
‘Xoay người và mặc đồ lại!’
Anh xoay người mình lại như lật bánh xèo, trong khi vẫn chôn mình trong những điểm pixel. Mông anh hướng về vách đá. Phần trước người hướng về phía Zephyros và Tứ Đại Quỷ Tướng.
Cùng lúc đó, anh chọn mục “Trang bị toàn bộ/Tháo gỡ” trong menu kho đồ.
Phạch!
Thao tác mặc đồ đúng timing cực chuẩn.
Trang phục của Kim Jangcheol quay trở lại, rồi lần nữa bao phủ toàn bộ cơ thể anh. Ngay trước khi “chú Peter” nằm vắt vẻo ở phía trước cơ thể anh có thể bị phơi bày hoàn toàn với thiên hạ, bộ đồ đã kịp thời che phủ nó.
Cùng lúc đó, cơ thể anh bị kéo lên bởi một phát giật, như thể bị một bàn tay vô hình đẩy lên. Trong khi nửa người còn lại của anh vẫn còn chôn trong những điểm pixel của vách đá sắc nhọn.
‘Tiến thêm được một bước rồi! Giờ thì xoay lại rồi… cởi tiếp’
Phạch!
Anh lại thực hiện một cú xoay mạnh nữa.
Anh xoay người như lật một chiếc bánh đậu xanh, lại đối mặt với vách đá. Khi xoay, anh chọn menu tháo đồ. Cặp mông tròn như bánh gạo lại bị phơi bày trong làn gió biển. Cùng lúc đó, cơ thể anh lại bị kéo lên, như thể có một bàn tay vô hình đang đẩy anh.
‘Yes, nó đang hoạt động!’
Một nụ cười đắc thắng xuất hiện trên môi Kim Jangcheol.
Anh cảm nhận được rồi.
Anh sẽ làm được.
Anh sẽ thành công.
Giống như hồi đó.
Như ngày mà anh đã thử lại đến lần thứ 13.
‘Mình…!’
Anh đã chết vô số lần. Ngay tại đây. Khi liên tục lao vào thử thách liều lĩnh này. Nhưng anh không bao giờ bỏ cuộc.
Anh muốn - không, anh cần phải leo lên vách đá sắc nhọn này.
Lý do ư?
Rất đơn giản.
Anh tò mò.
Vách đá này, được cho là không thể leo lên - anh phải biết phía trên đó có gì. Có phải có một vật phẩm ẩn mà anh đã bỏ qua? Một sự kiện hay một lối đi bí mật nào đó chăng?
Vì vậy, anh đã thử đi thử lại.
Chết.
Rồi lại chết.
Anh đã thử hàng trăm con đường khác nhau. Tất nhiên, anh liên tục thất bại. Nhưng anh không dừng lại. Nếu không thành công thì cứ thử mãi cho đến khi làm được thôi. Với suy nghĩ đó, anh đã thử mọi thủ thuật có thể. Và nhờ vậy, anh đã tìm ra cách. Cuối cùng, anh đã chinh phục được đỉnh của vách đá sắc nhọn này.
Giống như bây giờ vậy.
‘Thành công rồi.’
***
( Dòng này ở đây là để xin ít lúa từ ae để team dịch chúng em có thêm chút động lực để ra chap năng suất hơn [58965526743 - TP Bank] )
***
… Răng rắc!
Kim Jangcheol đứng vững trên đỉnh vách đá sắc nhọn.
Giống như một vị vua.
Anh nhìn xuống Zephyros và Tứ Đại Quỷ Tướng ở phía đất liền bên dưới vách đá.
Zephyros cảm thấy bản thân vô tình ngưỡng mộ cảnh tượng này.
‘… Trơ trẽn thật.’
Dùng một phương pháp nhục nhã khó lòng mô tả để leo lên vách đá, rồi lại đứng đó oai phong như chưa có gì xảy ra — tạo dáng đầy khí chất như thể vừa chiến thắng bằng chính nghĩa.
Và tuy nhiên, nếu nghĩ theo một cách khác, thì vị quỷ vương này quả thật là đáng kính.
‘Hắn sử dụng loại ma thuật điên khùng gì vậy thế?’
Hartok, đứng bên cạnh Zephyros, cau mày. Thật ra, ông ta đã hy vọng rằng Credos sẽ ngã xuống từ vách đá rồi chết quách đi. Hoặc nếu anh gặp rắc rối, họ có thể xông vào và tung cú đấm làm đòn kết liễu anh. Nhưng diễn biến lại trái ngược hoàn toàn.
Những gì mà Credos vừa thể hiện thực sự quái lạ. Một phép thuật cho phép cởi đồ rồi chui vào vách đá để di chuyển - cái thể loại ma thuật gì thế? Liệu đây là chiêu mới mà Credos bí mật tu luyện? Làm sao mà một người có thể nghĩ ra một thứ như vậy được kia chứ?
Một cơn đau đầu dữ dội ập đến.
‘…Chết tiệt, hỏng cả mắt!’
Sirgi, đứng bên cạnh Hartok, cố gắng kiềm chế như thể sắp phải dính lời nguyền gì khủng khiếp lắm. Cô ta cảm thấy như muốn móc mắt mình đi sau khi chứng kiến cảnh tượng kinh khủng đó. Cô thật sự hy vọng mình có thể trở về lâu đài của Quỷ Vương càng sớm càng tốt. Để quay lại hang động băng của mình, nhẹ nhàng vuốt ve những hạt băng được sắp xếp gọn gàng để làm sạch tâm trí.
Với hy vọng đó, cô quay đầu lại.
Và rồi cô nhìn thấy.
Baal, đứng cạnh cô, đang vươn vai khởi động.
“Hửm?”
Cái cục cơ bắp đó đang làm gì thế? Tại sao trông giống như anh ta đang chuẩn bị lao vào vách đá sắc nhọn đó vậy?
… Đó là khoảnh khắc cô bắt đầu nghi ngờ.
“Baal đói rồi. Không thể chịu đựng được nữa. Nhưng trên kia - hình như có rất nhiều thứ để ăn.”
“Gì cơ?”
Ở đâu?
Anh ta hẳn không nói ở trên đó là ở trên đỉnh vách đá sắc nhọn chứ?
Sirgi muốn hỏi một cách nghiêm túc.
Tất nhiên, Baal không đáp lại. Anh ta chỉ nâng ánh mắt như đá của mình lên và nhìn về phía vách đá.
“…”
Rắc…!
Đột nhiên, cô nhớ lại.
Cô đã từng ở đây một lần. Vách đá sắc nhọn đó, phía bên ngoài vùng biển xoay vần cuồn cuộn. Cô cũng từng hy vọng rằng nếu cô có thể leo lên, cô sẽ có thể mở vỏ và ăn trứng của một con quái vật hải âu.
Nhưng cô đã từ bỏ.
Cô quá sợ hãi.
Cô thiếu tự tin.
Cuối cùng, cô không còn lựa chọn nào ngoài việc rút lui.
Nhưng bây giờ, câu chuyện đã thay đổi rồi.
“Baal thấy con đường mà ngài Credos đi qua. Nếu Baal theo, Baal sẽ leo lên được. Nếu leo lên, Baal sẽ ăn được. Baal sẽ bắt một con hải âu.”
“Cái gì…?”
Sirgi nhíu mày.
Thùng!
Baal lao về phía trước. Anh ta tăng tốc. Anh ta đẩy mạnh thân mình ra khỏi mặt đất. Rồi anh ta lao vụt vào không trung.
Vù!
Toàn thân anh ta bay lên trời.
“Ngài Baal!”
Lời gọi gấp gáp của Zephyros vang lên, nhưng đã quá muộn. Vách đá sắc nhọn nhanh chóng mở to hơn trong tầm mắt anh ta. Baal giơ tay ra. Đó là chính nơi mà Credos đã bám vào vách đá lúc trước.
‘Baal sẽ làm được!’
Anh ta đói lắm rồi.
Anh ta không thể chịu đựng được nữa.
Thật lòng, anh ta cảm thấy như thể mình sắp chết đến nơi vậy.
Anh ta chán ngấy cơn đói vô tận này. Anh ta sẽ leo lên. Và khi làm được, anh ta sẽ cảm thấy no. Anh ta sẽ có được hạnh phúc.
Rắc!
Tay Baal mạnh mẽ đập vào cạnh vách đá sắc nhọn. Không - ngay khi anh ta chuẩn bị bám vào...
Keng–!
Một rào chắn trong suốt, kéo dài trên đỉnh vách đá sắc nhọn, đã đẩy tay Baal ra. Anh ta không thể phá vỡ. Tay anh ta trượt đi như một con bọ đập vào một bức tường kính.
“…!”
***
( Dòng này ở đây là để xin ít lúa từ ae để team dịch chúng em có thêm chút động lực để ra chap năng suất hơn [58965526743 - TP Bank] )
***
Anh ta vội vã giơ tay ra lần nữa. Nhưng vô ích. Tay anh ta trượt đi một cách vô vọng. Ngực anh ta chùng xuống. Cơ thể anh ta rơi theo. Một làn sóng hối hận và sợ hãi ập đến tâm trí anh ta.
‘Mình…’
Anh ta đã thất bại rồi sao?
Chẳng lẽ anh ta sắp sửa... rơi xuống rồi sao?
Anh ta không muốn chết như thế này.
Anh ta lại càng ghét nghĩ đến việc mọi thứ sẽ kết thúc theo cách này hơn.
Nhưng không có cách nào để thoát khỏi tình cảnh này…
Rầm!
Đột nhiên, một cú sốc kéo đến, như thể vai và cánh tay anh ta bị kéo ra khỏi cơ thể khiến anh ta đau đớn.
Bất ngờ, Baal ngẩng đầu lên.
Và anh ta nhìn thấy.
“Cre… dos…?”
Quỷ Vương Credos.
Anh đã vùi nửa dưới của mình vào vách đá sắc nhọn và đang nắm lấy tay Baal bằng một tay. Sau đó anh quát lên giận dữ.
“Này! Ngươi điên à?!”
“…”
“Thấy ta làm được rồi tưởng cứ copy là leo nổi hả?! Ngươi bị ngu à?!** Cái này mà nghĩ xem một lần là bắt chước được á?!”
“Cre…”
“Ôi, chết tiệt thật, ngươi nặng quá! Đừng có giãy nữa”
“…”
Baal im lặng.
Khuôn mặt Kim Jangcheol, đang ở trong thân xác Credos, chuyển sang màu đỏ bừng.
‘… Thật sự luôn ấy, không đùa đâu, cái tên chết tiệt này nặng vãi!’
Anh bắt được Baal theo bản năng.
Thật không may, Baal là người nặng nhất trong Tứ Đại Quỷ Tướng. Cố gắng giữ cái tên khốn này bằng một tay hả… thật lòng mà nói, cảm giác như tay anh sắp nói lời giã từ với cơ thể này rồi vậy.
Còn anh thì sao?
Anh vẫn chưa thích nghi hoàn toàn với cơ thể của Quỷ Vương Credos. Anh không thể phát huy hết sức mạnh của cơ thể này. Sức nắm trong tay anh dần yếu đi.
‘Ôi trời… mình thật sự… không thể giữ lâu hơn nữa…!’
Anh đến giới hạn rồi.
Không có ý chí, không có sự kiên cường - chẳng có gì là quan trọng vào lúc này. Dù có cố gắng bao nhiêu đi chăng nữa, thực tế vẫn hiện hữu trước mắt anh như một bức tường lạnh lẽo.
Và rồi, suy nghĩ ích kỷ đó xuất hiện trong đầu anh.
‘Thực ra, nếu nghĩ kỹ lại thì… đám Tứ Đại Quỷ Tướng này… bọn chúng sẽ giết mình ngay khi có cơ hội mà… đúng không?’
Vậy thì có khi để một tên trong số chúng rơi xuống đây cũng không phải là một tổn thất gì lớn lắm.
Vậy nên thực lòng đấy...
Đừng có đổ lỗi cho ta.
Đó là lỗi của ngươi vì đã hành động một mình...
“…”
Vào khoảnh khắc đó, Kim Jangcheol đã cứng người lại mà không hề nhận ra.
Cái quái gì thế này.
Tại sao Baal lại nhìn anh như vậy chứ?
Sao lại có thể làm cái mặt như vậy, như thể sắp khóc đến nơi ấy?
Rồi sao anh lại cảm thấy lòng mình mềm đi rồi?
Tại sao, sao không phải lúc khác mà cứ phải là bây giờ...
Tại sao lại khiến anh nhớ lại những ký ức mà anh luôn muốn chôn vùi vào một góc sâu thẳm trong tâm trí?
Anh không biết phải nói gì.
Ngay khi anh sắp buông tay Baal...
Trong khoảnh khắc mắt họ chạm nhau...
Anh đã nhìn thấy.
Ánh nhìn lấp lánh, toát lên vẻ cầu khẩn trong mắt Baal.
Và vì vậy, anh không thể buông tay.
“…”
***
( Dòng này ở đây là để xin ít lúa từ ae để team dịch chúng em có thêm chút động lực để ra chap năng suất hơn [58965526743 - TP Bank] )
***
Anh cảm nhận được.
Rằng chỉ là Baal đang đói thôi.
Rằng anh ta không thể chịu đựng thêm nữa.
Rằng anh ta muốn lên trên và giúp đỡ anh.
Rằng anh ta đang cầu xin - xin đừng buông tay ra.
Giữ tay anh ta lâu thêm một chút nữa thôi.
Điều đó làm anh nhớ lại buổi tối năm ngoái, một buổi tối mà anh gần như đã quên khoắng đi từ lâu lắm rồi.
Khuôn mặt của một đàn em trong phòng thí nghiệm, đôi mắt cậu ta rưng rưng và mang vẻ khẩn cầu.
Cậu ta nói rằng giáo sư sẽ không xem bài của cậu ta.
Cậu ta chỉ muốn nộp bài lên thôi.
Cậu ta quá mệt mỏi để tiếp tục chờ đợi.
Đó là lý do tại sao cậu ta cầu xin.
Cầu xin anh...
Xin anh nói chuyện với giáo sư.
Xin anh dùng vị thế là người được các giảng viên yêu thích của mình.
Chỉ một lần này thôi.
Vậy anh đã làm gì…
‘Ý là sao, mình làm gì được đây.’
Anh từ chối.
Bởi vì anh sợ.
Bởi vì bên dưới phần nổi của tảng băng trôi, anh thật ra cũng chỉ là một tên nô lệ của cái trường này mà thôi.
Sợ rằng sẽ bị giáo sư có ác cảm nếu anh dám lên tiếng.
Sợ rằng sẽ bị trừng phạt theo cách nào đó.
Anh tự nhủ rằng mình không thể tránh khỏi điều này.
Rằng anh không thể dùng sức lực nhỏ bé của mình để xoay chuyển vòng quay của vận mệnh hay di dời bức tường sừng sững của hiện thực.
Rằng anh không có sự lựa chọn nào cả.
Đó âu cũng chỉ là những cái cớ...
Những cái cớ để buông tay khỏi bàn tay đang vươn ra cầu cứu của đàn em.
Và giờ đây, bằng cách nào đó…
Baal.
Tại sao ngươi lại làm cái mặt giống như đàn em khi đó chứ?
“… Ha.”
Thật sự, anh không thể nói nổi được gì nữa.
Cái sự đồng cảm vô lý và vô ích này là cái quái gì vậy?
Vào lúc như thế này sao?
Nhưng anh không thể ngăn cảm xúc của mình lại được.
Ánh mắt đó nhìn lên anh.
Đôi mắt rưng rưng, đầy tuyệt vọng.
Anh chỉ đơn giản là không thể buông tay.
Vậy nên...
“… Ráng lên đi, cái thằng khốn kiếp.”
Anh dồn hết sức vào toàn bộ cơ thể mình.
Nắm chặt tay.
Kéo lên.
Anh cảm nhận được máu nóng dồn lên trên đầu.
Cảm giác như cánh tay sắp bị xé toạc ra khỏi cơ thể.
Đau quá.
Thật là thống khổ xiết bao.
Rắc!
Một âm thanh kỳ lạ vang lên từ khuỷu tay anh.
Hai mắt anh tối sầm, trước mắt anh là một màu đen u ám mờ mịt.
Anh cố gắng không buông tay ra.
Thêm một chút nữa thôi.
Một lần nữa nào.
Lên.
Thêm lần nữa.
“… Aaaaaa!”
Thịch…!
Anh kéo Baal lên và ném qua đầu.
Thân hình khổng lồ của Baal tạm thời chắn mất ánh sáng mặt trời, tạo thành một cái bóng.
Anh ta vượt qua đầu anh và rơi mạnh xuống vách đá sắc nhọn.
“… Hự!”
Tên ngốc nọ lăn lộn và hét lên khi tiếp đất.
Mãi đến lúc đó, Kim Jangcheol mới thở được.
“Hộc… hộc… hộc… Cái thằng ngốc này… Ngươi đói đến thế à…?”
“…”
***
( Dòng này ở đây là để xin ít lúa từ ae để team dịch chúng em có thêm chút động lực để ra chap năng suất hơn [58965526743 - TP Bank] )
***
Liệu Baal có đang tự kiểm điểm về hành động liều lĩnh của mình không nhỉ? Mặc dù có thân hình đồ sộ, bây giờ anh ta lại đang đứng lúng túng, loay hoay không biết phải làm gì.
Cảnh tượng đó khiến một tiếng cười cay đắng thoát ra từ miệng Kim Jangcheol.
Cùng lúc đó, một cảm giác kỳ lạ, khó tả về niềm tự hào dâng lên trong lòng anh.
“…”
Dù sao thì, lần này… anh đã không buông tay.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh làm như vậy vào thời điểm đó nhỉ?
Với cảm giác nhẹ nhõm và một cảm xúc lạ lùng còn vương lại trong ngực, Kim Jangcheol ngã quỵ xuống đất. Anh mệt mỏi. Chỉ một lúc thôi, anh muốn nghỉ ngơi một chút.
Nhưng rồi, chuyện gì đến cũng phải đến.
Ding dong!
Một âm thanh trong trẻo, thanh thoát vang lên như thể nó vang vọng qua cả thế giới, đập vào màng nhĩ của anh. Sau đó, một loạt các thông báo bất ngờ bắt đầu xuất hiện nhanh chóng trong tầm nhìn của anh, từng thông báo làm anh cảm thấy hài lòng.
[Mặc dù chưa hoàn toàn thích nghi với cơ thể của Quỷ Vương Credos, bạn đã dốc hết sức mạnh có thể.]
[Và thế là, bạn đã thu nhận được lòng biết ơn chân thành từ Baal, một trong những nhân vật quan trọng trong đội quân của Quỷ Vương trong trò chơi.]
[Nhờ vào thành tích này, một hệ thống mới đã thức tỉnh: mỗi khi bạn mang đến cảm giác hạnh phúc vì được no nê cho cấp dưới trong đội quân của Quỷ Vương, bạn sẽ được điểm thưởng cực kỳ lớn.]
[Hệ thống tích điểm Hạnh Phúc đã được mở khóa.]
“… Cái gì?”
Kim Jangcheol mở to mắt đầy ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên anh gặp phải bước đệm chưa từng có này...
Mà bước đệm này sẽ nâng anh lên khỏi vị trí Quỷ Vương theo thời gian…
... rồi biến anh trở thành một Quỷ Thần.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook