Thưa Quỷ Vương, Chúng Ta Bội Thu Rồi
Chapter 1: Lễ Tiễn Biệt Của Bạo Chúa

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Giới thiệu:

Tôi đã trở thành Quỷ Vương, cũng chính là trùm cuối trong một trò chơi, ấy thế nhưng...

Nếu tôi phát động xâm lược thế giới loài người thì sao? Tôi sẽ bị tiêu diệt bởi nhân vật chính đã max level do chính tay mình nuôi dưỡng.

Vậy nếu tôi ngừng xâm lược thì sao? Tôi sẽ bị những tên quỷ tướng đói khát dưới trướng mình nuốt chửng cho mà xem.

...Vậy nên, câu trả lời duy nhất chính là làm nông.

Chương 1: Lễ Tiễn Biệt Của Bạo Chúa

Quỷ.

Những linh hồn đói khát lang thang trên vùng đất bị bỏ hoang.

Không ai biết chúng từ đâu tới. Có kẻ cho rằng chúng là tàn dư tràn ra từ Quỷ Vực - vùng đất đau khổ tận cùng, những người khác lại đồn đại rằng chúng là hiện thân của nghiệt dư từ Trận Chiến Bảo Vật thời Thần Thoại.

Nhưng có một sự thật không thể phủ nhận.

Rằng hôm nay, đột nhiên, anh lại trở thành Quỷ Vương, thành kẻ dẫn dắt toàn bộ chúng quỷ.

“Thưa Chúa Tể Credos.”

Một giọng nói xuyên qua tai anh, cắt đứt dòng suy nghĩ mơ hồ.

Đó là một giọng nói lạnh lùng và điềm tĩnh.

Khi nghe thấy tiếng gọi ấy, Kim Jangcheol, một sinh viên cao học tại Khoa Nông Nghiệp, Đại học Hàn Quốc, giật mình ngẩng đầu lên.

Và thế là, anh đối mặt với chủ nhân của giọng nói đó.

“Đội quân đã sẵn sàng lên đường rồi ạ.”

“…”

Có ai đó đang bước về phía anh, từng bước chân của người nọ đều có chủ đích. Mái tóc đen. Đôi mắt tối, thi thoảng lại lóe lên sắc đỏ. Cặp kính trong suốt che phủ đôi mắt khiến hắn trông càng thêm lạnh lùng. Biểu cảm của hắn cũng lạnh lùng hệt vậy.

Đó là một khuôn mặt quen thuộc, mặc dù họ chưa bao giờ gặp nhau từ trước.

Chỉ lạ lẫm trong thế giới thực mà thôi.

Thực ra, anh đã từng thấy nhân vật này vô số lần.

‘Zephyros.’

Kim Jangcheol cố gắng đào sâu vào ký ức của mình.

Trò chơi nổi tiếng “Dòng Máu Của Paladin”.

Đúng, là tên đầy đủ của trò chơi đó, Dòng Máu Của Paladin.

Kẻ phục vụ cho trùm cuối của trò chơi đó - Credos.

Nói cách khác, hắn là phụ tá của Quỷ Vương.

Và giờ đây, chính người phụ tá ấy, Zephyros, đang gọi anh là "Credos". Hắn tiến lại gần với từng bước đi như có cân đo đong đếm sẵn, quỳ một gối xuống, thậm chí còn báo cáo với vẻ trang nghiêm.

“Chúng quỷ đều đang chờ Quỷ Vương.”

“…”

Kim Jangcheol vô thức nuốt nước bọt.

Thật đó hả trời?

Anh là Quỷ Vương?

Không phải ai khác mà chính là Credos ư?

Thật sự mà nói, điều này quá vô lý.

Nếu có ai đó nói với anh vào một giờ trước rằng: “Cậu sẽ trở thành trùm cuối của trò chơi mà cậu đang chơi lúc này đấy”, anh chắc chắn sẽ lập tức tra cứu số điện thoại của bệnh viện tâm thần và đưa ngay cho họ.

Nhưng đây là sự thật, tình huống của anh bây giờ - lại là thật.

Dù anh muốn phủ nhận lắm, thì anh cũng không thể.

Không khí xung quanh quá sống động.

Cảm giác hoàn toàn chìm đắm này giống hệt với đời thực.

Ngay cả giọng nói lạnh lùng và lễ độ của Zephyros khi gọi tên anh.

“Tôi sẽ hộ tống ngài đến Đại Sảnh Hủy Diệt ạ.”

“… Tốt lắm.”

Kim Jangcheol hoàn toàn nhận thức được tình huống chưa từng có mà mình đang gặp phải. Nếu họ phát hiện ra anh là kẻ giả mạo, mọi thứ sẽ trở nên rối ren hỗn loạn. Không ai có thể đoán trước được Zephyros và những con quỷ khác sẽ phản ứng như thế nào. Không - có lẽ, sâu thẳm trong lòng, anh đã biết rồi.

‘Chắc chắn bọn chúng sẽ chém mình ngay khi phát hiện ra mình là đồ giả.’

Anh không thể để việc đó xảy ra. Dù thế nào đi nữa, anh cũng không có ý định để mọi thứ đi đến mức đó. Đó là lý do vì sao Kim Jangcheol đứng dậy từ ngai vàng của Quỷ Vương, cố gắng làm cho bản thân trông tự nhiên nhất có thể.

Ssshhk…

Những động tác của anh trông lại khá vụng về.

Chắc chắn là vụng rồi.

Đây là cơ thể của trùm cuối — Quỷ Vương Credos, cấp 666.

Thế nên đương nhiên là việc đi lại một cách dễ dàng và thong thả không dễ dàng như người ta nghĩ. Mọi chuyển động của cơ thể đều cho anh một cảm giác vô cùng lạ lẫm. Anh sẽ phải tập làm quen dần với cơ thể này.

‘… Phù.’

Anh phải tránh để mình bị vấp ngã.

Anh không thể để mình bị bại lộ.

Anh cố bước đi thật cẩn thận.

Và đi theo sau Zephyros, người dẫn đường.

Không biết có phải may mắn hay không, vì hành lang không dài lắm. Khi họ tiến gần đến cuối hành lang, tiếng la hét càng lúc càng rõ ràng hơn. Không - thậm chí còn mạnh mẽ hơn.

KUUWOOOOOOOH—!

Bầu trời đỏ như máu, bị bao phủ bởi nhiều cụm mây chụm lại.

Một đội quân khổng lồ toàn những quỷ là quỷ đang tụ tập.

Những tiếng gầm rú và những tiếng hét đầy vui sướng.

Bầu trời rung chuyển. Mặt đất chấn động.

Đứng ở cuối hành lang, trên ban công nhìn ra Đại Sảnh Hủy Diệt, Kim Jangcheol cảm nhận được một sự áp lực đến nghẹt thở. Cảm giác khiến từng sợi lông trên cơ thể anh dựng đứng. Hoặc có thể đó là nỗi sợ hãi. Đối diện với vô số con quỷ mà anh chỉ từng được nhìn thấy trong trò chơi - nay tất cả đều xuất hiện ngay trước mắt - là một cú sốc còn kinh khủng hơn anh có thể tưởng tượng.

Nhưng Kim Jangcheol không hoảng loạn. Ít nhất là bên ngoài, anh cố gắng giả vờ giữ bình tĩnh, trong lòng chỉ còn lại một ý chí sống sót mãnh liệt khi quan sát đội quân quỷ đang xếp thành hàng trước mặt.

Và rồi chuyện gì đến cũng phải đến.

“Với cuộc xâm lược vĩ đại hôm nay - chúng ta sẽ chấm dứt được cơn đói khát này!”

Một con quỷ đứng đầu đội quân gầm lên, toàn thân quấn trong những xúc tu màu đỏ máu và những mạch máu đang đập thình thịch. Giọng nói dữ dội như tiếng kim loại rỉ sét. Con quỷ này giơ thanh đại kiếm sắc nhọn lên, thanh kiếm cũng bị quấn quanh bởi những mạch máu dày đặc đang đập mạnh.

Kim Jangcheol nhận ra ngay gã là ai.

‘Một trong Tứ Đại Quỷ Tướng - Vương Tử Khát Máu, Asurat. Cấp… 534.’

Ký ức ùa về ngay lập tức khi anh nhìn thấy gã.

Điều này là điều hiển nhiên thôi.

Anh đã chiến đấu với tên khốn đó vô số lần trong trò chơi Dòng Máu Của Paladin. Cũng như với những thành viên khác trong Tứ Đại Quỷ Tướng.

“Một bi kịch sinh ra từ vùng đất cằn cỗi, nơi không có gì có thể phát triển! Sự thống khổ của việc sống sót bằng cách ăn thịt chính đồng loại của mình! Chúng ta sẽ biến lịch sử tồi tệ đó thành những từ ngữ vô nghĩa chỉ còn lại trên trang sách ghi lại dòng chảy của quá khứ!”

Giọng nói lạnh lẽo và vang dội như roi quất vào đội quân. Một con quỷ nữ mặc giáp băng đứng vững, với bốn lưỡi dao băng nhô ra từ lưng.

‘Cô gái đó… Quân Vương Lạnh Lẽo, Sirgi của Nanh Băng Tuyệt Linh. Cấp độ 531.’

Kim Jangcheol nheo mắt lại khi anh rà soát ký ức của mình.

Chưa hết đâu.

“Xé xác lũ loài người! Xay nát những tên yêu tinh nữa!”

“Chúng ta sẽ biến tất cả bọn chúng thành thức ăn của mình!”

Con quỷ trung niên có đôi cánh đen như sương mù đang vươn rộng chính là Đại Công Tước Sương Mù, Hartok. Đứng bên cạnh ông ta, kẻ trông như một ngọn núi cơ bắp khổng lồ là Bạo Chúa Hắc Thạch, Baal.

‘Cấp độ của họ là 555 và 539…’

Những Tứ Đại Quỷ Tướng mạnh mẽ áp đảo, những kẻ đã hành hạ anh không ngừng nghỉ trong trò chơi. Giờ đây, khi chứng kiến họ ngay ngoài đời thực, thực tế sống động, đắng cay đập vào anh như một ly cà phê espresso đen mạnh mẽ - như những con cá hồi đang kịch liệt bơi ngược dòng, va đập vào xương sống anh. Điều đó mang đến một cảm giác tiếc nuối còn sâu sắc hơn.

‘Làm thế nào mà… mình lại rơi vào tình cảnh này?’

Anh chỉ đơn giản cố gắng sống sót, bấu víu để được tồn tại.

Anh chỉ muốn có một tấm bằng, dù phải làm bất cứ điều gì.

Bỗng nhiên, hình ảnh về cuộc sống của anh ở Hàn Quốc lại tràn vào tâm trí.

Anh nghèo, nhưng anh có ước mơ.

Mang theo những ước mơ đó, anh đã vào trường Cao học, Khoa Nông Nghiệp của Đại học Hàn Quốc. Anh đã nỗ lực hết mình ngay khi bước vào ngôi trường đó. Những người xung quanh nhận ra sự cố gắng của anh. Nhờ vậy, anh nhanh chóng trở thành át chủ bài của phòng thí nghiệm.

Lúc đó, mọi thứ vẫn ổn.

Ít nhất là cho đến khi anh hiểu rõ thế nào là “át chủ bài của phòng thí nghiệm”.

“…”

Nếu có ai đó nói với anh từ trước, anh đã cảnh giác hơn rồi. Anh chắc chắn sẽ cẩn thận hơn. Cái việc làm át chủ bài của phòng thí nghiệm chỉ đơn giản là làm nô lệ hàng đầu cho giáo sư mà thôi.

Việc đó thật quá đỗi kỳ lạ.

Anh không thể hiểu nổi.

Anh làm hết mọi việc.

Anh bỏ ra hết công sức.

Nhưng các giáo sư lại là người nhận hết công lao.

Cuộc đời này thật bất công.

Thế nhưng chẳng có ai để anh có thể giải tỏa.

Ngày qua ngày, tinh thần của anh suy sụp. Không có sự công nhận, không có phần thưởng. Anh không thể bỏ cuộc, dù đã đầu tư bao nhiêu là thứ. Nhưng nếu cứ tiếp tục, anh không biết đích đến ở đâu. Anh cảm thấy như mình sắp phát điên lên mất.

Có lẽ đó là lý do.

Lý do tại sao, khi một người bạn học đã bỏ học và bỏ trốn, đưa cho anh một chiếc máy chơi game cũ, nó lại trở thành sợi chỉ mỏng manh yếu ớt duy nhất có thể níu lấy sự sống của anh. Và tại sao anh lại say mê với trò chơi duy nhất được cài đặt trên đó: Dòng Máu Của Paladin.

"..."

Thật ra, nó cũng không phải là một trò chơi hay. Không - chính xác hơn, nó là một trò chơi hoàn toàn thất bại.

Có phải vì nó không vui không?

Hay vì hệ thống của nó cồng kềnh?

Không, chẳng phải vì lý do nào trong số đó cả.

Chỉ có một lý do duy nhất khiến Dòng Máu Của Paladin thất bại.

‘Đó là thất bại trong việc không thể cân bằng được độ khó.’

Trò chơi này rất khó. Khó nhai đến mức khiến người ta muốn nôn mửa ngay tại chỗ. Nó vượt xa khả năng của bất kỳ người bình thường nào có thể xử lý được. Trò chơi đã gây được chút tiếng vang khi ra mắt, nhưng người chơi bỏ cuộc liên tục. Rất ít người quyết định tiếp tục, đến nỗi việc hoàn thành được màn kết đầu tiên trở thành một thành tựu tương đối hiếm hoi.

Nhưng... chính vì vậy mà anh lại thích nó.

‘Bởi vì mỗi lần mình đánh bại một quái trùm, tưởng tượng đó là cái mặt của lão giáo sư kia, cảm giác đó khiến mình hoàn toàn đắm chìm vào game luôn.’

Tên giáo sư khốn nạn đã cướp hết thành quả nghiên cứu của anh.

Tên giáo sư khốn kiếp không thèm duyệt luận văn của anh.

Tên giáo sư khốn nạn đã bắt anh làm tài xế riêng cho vợ mình đi tập Pilates, thậm chí còn ép anh giả làm bạn của con trai ông ta - đang ở quân ngũ - chỉ để lái xe đưa ông ta đi thăm con trong kỳ nghỉ phép.

Anh thách thức những tên trùm trong game trong khi hình dung khuôn mặt của lão già khốn nạn đó. Anh cứ thế tiếp tục, bị cắt thành từng mảnh và chết đi sống lại, nhưng anh không bao giờ dừng lại. Và mỗi lần cuối cùng anh cũng hạ gục được một tên sau bao ngày cố gắng, anh cảm nhận được một luồng dopamine chưa bao giờ không thể nói ra bùng nổ trong cơ thể.

Vậy là, anh càng ngày càng say mê với trò chơi - một trò chơi có độ khó tàn nhẫn đến mức không ai khác thèm nhìn đến. Giữa cuộc sống ở trường cao học, cắt xén giờ ăn và ngủ của mình, anh đã hoàn toàn dâng mình cho nó. Và nhờ đó, cuối cùng anh đạt được một thành tựu có thể là đầu tiên trên thế giới: phá đảo trò chơi 19 lần.

‘Ngay sau đó, khi con game này hỏi mình có muốn bắt đầu lần chơi thứ 20 không... mình chỉ chọn "CÓ", chỉ vậy thôi.’

Màn hình TV bỗng sáng lên như thể sắp sửa nổ tung.

Rồi anh ngất xỉu.

Và khi tỉnh lại, anh đã ở đây. Trong tình cảnh này, anh đột nhiên trở thành Credos, trùm cuối của trò chơi.

"..."

Vậy thì, anh có nên vui mừng không đây? Để ăn mừng việc mình đã trở thành quỷ vương mạnh nhất trong một trò chơi nổi tiếng với độ khó tàn bạo? Một Quỷ Vương với cấp độ khủng khiếp là 666?

‘Không.’

Kim Jangcheol lắc đầu.

Đây không phải là điều đáng để ăn mừng. Không đáng chút nào luôn ấy. Hôm nay, khi đội quân quỷ đang gầm thét trong cuộc xâm lược thế giới loài người, chỉ có anh là người biết số phận sẽ đợi họ ở cuối cuộc chiến là như thế nào.

‘Nếu cuộc xâm lược này tiếp tục như thế này... với tốc độ này, mình sẽ... mình chắc chắn sẽ chết.’

Kuwaaaargh—!

Những suy nghĩ đó bị xua tan bởi tiếng gầm của đội quân quỷ. Những tiếng reo hò mong chờ cuộc xâm lược thế giới loài người. Và giờ khi anh thực sự nhìn kỹ, cảnh tượng này không phải là điều gì xa lạ.

Đó là cảnh mở đầu hoành tráng của trò chơi.

‘Mình phải... dừng cuộc chiến này lại.’

Trên hình ảnh đội quân quỷ cuồng loạn, một cảnh tiếp theo quen thuộc xuất hiện trong tâm trí anh - cảnh mà anh đã nhìn thấy vô số lần.

… Vùuuuuuuu!

Mộ phần của Paladin, chìm trong bóng tối.

Ánh sáng mờ ảo xuyên qua khe hở của một chiếc quan tài bỏ hoang.

Nắp quan tài đang hé mở. Một bàn tay mạnh mẽ sẽ sớm nắm lấy cạnh của chiếc quan tài, đón nhận ánh sáng đầu tiên của thế giới. Một thân hình cứng cáp sẽ trỗi dậy từ bên trong. Và với quyết tâm tiêu diệt Quỷ Vương Credos, chủ nhân của thân hình đó sẽ mở mắt.

‘Khi cuộc chiến này bắt đầu... tên đó sẽ đến tìm mình... và mình sẽ bị giết. Chắc chắn là như vậy.’

Ding dong!

[Bạn đang bắt đầu vòng chơi thứ 20.]

[Nhân vật có thể chơi của bạn, <Kimchi Lão Luyện (Lv.9990)>, bắt đầu hành trình vĩ đại để chinh phục Quỷ Vương.]

… Âm thanh của thông báo bắt đầu trò chơi vang vọng trong tai anh. Là một ảo giác. Hoặc có lẽ, một sự chắc chắn đầy sống động nhưng cũng không kém phần lạnh lùng.

"..."

Anh không thể để chuyện đó xảy ra được.

Anh không muốn chết một cách vô vọng như này.

Anh chắc chắn sẽ không ngồi yên đón nhận một kết thúc bi thảm như vậy.

Anh muốn sống sót.

Và để làm được điều đó, anh phải chắc chắn rằng mình sẽ không bao giờ lọt vào tầm mắt của nhân vật chính mà anh đã nuôi dưỡng lên đến cấp cao nhất - một tên quái vật trưởng thành quá mức cho phép.

Điều đó có nghĩa là...

Để đảm bảo mình sẽ có được một happy ending chứ không phải huhu ending, khi đó anh có thể nói: “Và thế là, không cần phải bắt đầu một cuộc chiến, tôi đã làm nguôi ngoai đội quân quỷ đang đói khát và Tứ Đại Quỷ Tướng không được thỏa mãn, chúng tôi sống một cuộc đời thọ tỷ nam sơn, an yên bình dị, không bị cơn thịnh nộ của Paladin chạm đến”, anh phải...

“Lắng nghe ta nói, hỡi toàn quân của Quỷ Vương!”

Anh hét lên.

Về phía đội quân.

Với quyết tâm mãnh liệt trong lòng.

Ngay khi anh hét lên, tiếng reo hò của đội quân im bặt. Một sự im lặng lạnh lẽo bao trùm khắp Đại Sảnh Hủy Diệt rộng lớn. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về anh, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.

“Ta, Credos, nay ra lệnh cho chúng quỷ!”

Đôi mắt của đội quân bừng cháy sắc đỏ.

Trái tim họ đập thình thịch, đầy cuồng loạn.

Họ bừng bừng với niềm vui của cuộc xâm lược.

Họ khao khát những ngày được tàn sát.

Họ vốn là giống loài khát máu.

Và giờ đây, trong khoảnh khắc này, tất cả họ đều ngước lên nhìn anh.

“Kể từ thời khắc này…”

Anh tuyên bố giải pháp duy nhất mà anh có thể nghĩ ra - giải pháp sẽ giúp đội quân quỷ sống sót, giúp anh sống sót, đảm bảo rằng họ không bị cuốn vào con đường của nhân vật chính và kết thúc bằng điệu nhảy Vũ Điệu Hủy Diệt Ngư Cầu Thất Tinh.

“… ta tuyên bố hủy bỏ viễn chinh và bắt đầu làm nông!”

***

( Dòng này ở đây là để xin ít lúa từ ae để team dịch chúng em có thêm chút động lực để ra chap năng suất hơn [58965526743 - TP Bank] )

***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM)

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương