![[Thập Niên 70] Phụ Nữ Không Phải Món Đồ Vô Tri](https://cdn3.inovel12.com/story/2025/04/11/thap-nien-70-phu-nu-khong-phai-mon-do-vo-tri_.png)
Giới thiệu
Lúc cha mẹ tôi lén lút bàn chuyện gả tôi cho nhà họ Đậu ở trấn trên, tôi vẫn đang vác giỏ đi nhặt cỏ ngoài đồng.
Chưa đến nửa ngày, chuyện đó đã lan khắp đầu làng cuối xóm.
Người ta kháo nhau rằng nhà họ Đậu là một trong những hộ giàu có nhất trấn, gả về đó thì khỏi phải lo chuyện cơm áo gạo tiền. Tuy Đậu Tiêu lớn hơn tôi nhiều tuổi, nhưng ai cũng bảo đàn ông lớn tuổi biết thương vợ.
Còn nói, được nhà họ Đậu để mắt tới là phúc phận tôi tu từ kiếp trước.
Lúc tôi xách giỏ về tới cửa nhà, mẹ tôi đang đếm xấp tiền nhà họ Đậu mang sang, vừa đếm vừa lẩm bẩm: “Thế là ổn rồi, có tiền này thì lo được đám cưới cho thằng cả rồi.”
Tôi đặt giỏ xuống, rút cái xẻng nhỏ ra, dí vào cổ mình mà nói: “Mẹ mà dám nhận tiền này, con đảm bảo mẹ sẽ mất cả tiền lẫn con, rồi còn mang tiếng ép gả con gái không thành, lại khiến con chết oan!”
Mẹ tôi trừng mắt nhìn tôi một cái, rồi miễn cưỡng ném xấp tiền chưa kịp nóng tay lên bàn, mắt cứ tiếc nuối liếc nhìn mấy lần, sau đó đành hậm hực quay vào phòng.
“Rầm!" tiếng cửa đóng sầm lại như muốn trút hết bực dọc của bà.
Tôi không nói gì thêm, trong ngày hôm đó liền mang tiền đến tận nhà họ Đậu để trả lại, đồng thời hủy hôn.
Danh sách chương

Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook