Sự Trở Lại Của Thiếu Gia Cấp Thảm Họa
-
Chapter 22: Mê Cung (4)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 22: Mê Cung (4)
“Hehehe. Chúng thực sự nghĩ có thể thoát khỏi tay ta sao?”
Chỉ vài khắc trước, Silan Alkan vẫn đang điên cuồng truy đuổi Dion và Arsha qua mê cung, nhưng giờ đây, hắn thong thả bước tới như thể chẳng còn gì phải vội vàng nữa. Trong tâm trí hắn, bọn họ không thể nào chạy thoát được nữa.
Ma pháp hắc ám tối hậu của hắn đã hiến tế toàn bộ binh lính còn lại làm vật tế. Nếu là Parsha, có lẽ cô ta còn có cơ hội thoát. Nhưng hai kẻ kia ư? Không đời nào—đặc biệt là khi cả hai đều đã bị thương nặng sau khi hắn tung ra ma thuật bạo liệt. Nhãn thuật của quạ đã cho hắn thấy rõ cảnh bọn họ bị cuốn vào vụ nổ.
“Một tên rác rưởi dòng dõi Unlicht, kẻ không thể thức tỉnh suốt bao năm, cuối cùng lại may mắn đột phá và lại dám huênh hoang trước mặt ta ư. Nực cười.”
Silan bĩu môi, khinh miệt. Qua những gì Dion đã thể hiện, không khó để nhận ra “nỗi ô nhục” của gia tộc Unlicht cuối cùng cũng đã thức tỉnh. Nhưng chỉ vậy thôi. Dựa trên thực tế rằng cậu chỉ sử dụng Cường Hóa Thể Chất, trình độ của Dion nhiều nhất cũng chỉ đạt cấp độ hai sao. Dù có kỹ năng khá, nhưng thực chất, cậu vẫn chỉ là một thức tỉnh giả hạ cấp.
Trong khi đó, Silan lại là một thức tỉnh giả cao cấp. Hơn nữa, năm hộ vệ kỵ sĩ đi theo hắn đều là thức tỉnh giả hai sao, tối thiểu cũng đạt cấp bậc [Skilled] hoặc [Expert] về mặt năng lực chiến đấu. Chỉ một người trong số họ thôi cũng đã đủ để xử lý một Dion đang hấp hối.
Thành thật mà nói, Silan thấy phiền hơn là hài lòng khi Hắc Kỵ Sĩ cứ khăng khăng bắt hắn mang theo năm người hộ vệ. Nhưng dù sao cũng chẳng quan trọng. Hắc Kỵ Sĩ và Ruba đã đuổi theo con tiện nhân elf kia—nghĩa là ả chắc chắn toi mạng rồi.
“Hy vọng bọn chúng mang cô ta còn sống về.”
Điều khiến Silan hứng thú lúc này chỉ là làm thế nào để giết Dion một cách thảm khốc nhất. Tất nhiên, hắn không định giết Arsha ngay. Ngược lại, hắn sẽ hành hạ thằng nhãi Unlicht đến cùng cực ngay trước mắt bà ấy, khiến Arsha tuyệt vọng đến tột cùng. Sẽ càng thú vị hơn nếu Parsha cũng chứng kiến.
Nếu xử lý vụ này khéo léo, có khi ta còn thăng tiến nhanh hơn nữa.
Silan không chỉ muốn gây áp lực lên tộc Hắc Elf vì thèm khát Arsha. Loại bỏ Dion ngay bây giờ có thể làm “người đó” hài lòng, từ đó nhận được phần thưởng giá trị, giúp hắn tiến một bước gần hơn đến vị trí gia chủ tiếp theo của gia tộc Alkan.
Ngay khi Silan còn đang tự mãn với kế hoạch của mình—
Xoẹt.
Một âm thanh nhỏ vang lên. Nghe như tiếng vo ve của ruồi nhặng, hoặc tiếng giun dế trườn bò. Hắn nhíu mày, khó chịu vì bị quấy rầy, rồi quay đầu lại—
Chỉ để toàn thân cứng đờ vì kinh hãi.
Từ lúc nào mà nhóm hộ vệ năm người chỉ còn lại ba?
Phía sau, một trong số họ trợn trừng mắt trong kinh hoàng, máu trào ra từ cổ họng trước khi gục xuống không một tiếng kêu.
“…Ta còn định ẩn thân lâu hơn chút nữa. Nhưng thôi vậy.”
“Cái quái gì—?!”
Một thiếu niên đứng đó, toàn thân vấy máu, thanh kiếm trong tay nhỏ giọt đỏ tươi.
Mãi đến lúc này, hai hộ vệ còn lại mới nhận ra Dion đã lẻn ra sau chúng.
Hốt hoảng, cả hai vung kiếm chém tới—nhưng đã quá muộn. Dion nhẹ nhàng bật lùi lại.
Hoặc trông có vẻ vậy.
Nhưng ngay khoảnh khắc kế tiếp, thay vì lùi, cậu lại áp sát chúng hơn bao giờ hết. Trước khi chúng kịp nhận thức chuyện gì xảy ra, một hộ vệ nữa đã phun máu, cơ thể đổ ập xuống.
“A-AtC cEcT!”
Silan, nhờ vào tư chất ma thuật hắc ám của mình, vẫn có thể gào lên chú ngữ ngay cả giữa cơn hoảng loạn. Ngay tức thì, ba mũi hắc tiễn ngưng tụ từ hư vô, lao vút về phía trước với tốc độ kinh người.
Nhưng… chỉ đến đó là hết.
Dion lăn mình né thấp rồi xoay tròn như một cơn lốc, khéo léo luồn qua từng mũi hắc tiễn đang lao đến như sấm sét. Trong khoảnh khắc tiếp theo, thanh kiếm của cậu đã chạm đến cổ họng Silan.
Keng!!!
“Hrk—?!”
“Ồ, chặn được đấy à.”
Silan sống sót chỉ nhờ vận may… hoặc một cú vùng vẫy tuyệt vọng. Tên cận vệ cuối cùng kịp thời đẩy lệch thanh kiếm bằng một đường gạt, giúp thiếu gia của mình thoát hiểm trong gang tấc. Silan lộn ngược ra sau, đáp xuống đất với dáng vẻ chao đảo, để lại những nhịp thở nặng nề rối loạn.
“Ngươi… ngươi đang làm cái gì vậy?!” Silan gắt lên, giọng còn run rẩy.
Dion nghiêng đầu, ánh mắt bình thản: “Làm gì à? Nhìn không ra sao?”
“Ta hỏi là làm sao ngươi lại như thế này được?!”
Chỉ vài khắc trước, Dion vẫn còn như kẻ đã chết đến nơi. Không một ai có thể hiểu nổi việc cậu đột nhiên hồi phục rồi trở nên đáng sợ đến thế. Cảnh tượng trước mắt chẳng những khiến người ta kinh hoàng, mà còn mang một cảm giác hư ảo khó tin.
Silan chết lặng, ánh mắt hoảng loạn nhìn Dion đang từ tốn mỉm cười.
“Nếu tận mắt thấy rồi mà ngươi vẫn không hiểu… thì chỉ có nước chết thôi.”
“La KaD…!”
Sshhhhk!
Trong cơn tuyệt vọng, Silan triệu hồi ra Hắc U Trạch, một vũng lầy hắc ám lập tức lan rộng dưới sàn hành lang. Đó là phản xạ phòng ngự theo bản năng, tất cả những gì hắn có thể làm trong khoảnh khắc tuyệt vọng đó.
Nhưng vô dụng.
Dion thậm chí không buồn giẫm lên mặt đất. Cậu phi thân theo những đường zíc zắc dọc theo vách tường hành lang, tấn công từ trên cao và bên sườn, như một bóng ma trong mê cung.
Tên hộ vệ cuối cùng vung kiếm với hy vọng giữ thiếu gia của mình ở khoảng cách an toàn…
Keng! Ka-kang! Ka-ga-ga-gang!
Trên đầu! Hai bên! Rồi lại phía trước! Từng đòn chém từ trên bổ xuống, từ ngang quét tới, từ dưới đâm lên. Dion tung người bật khỏi vách tường, mặt sàn, rồi cả trần hành lang như đang khiêu vũ trong cơn cuồng phong, tung ra một loạt đòn tấn công không kẽ hở.
Mặc dù không chứa chi khí, nhưng mỗi nhát chém lại nhanh đến mức mắt thường không theo kịp, tên hộ vệ chỉ còn biết gồng mình đỡ đòn trong loạng choạng. Sự bất định và cường độ của trận cuồng kích khiến hắn liên tục bị ép lùi từng bước.
Và rồi đến nhát thứ sáu...
Xoẹt!
“Graaah!”
Một tia chớp lướt qua. Cánh tay của hộ vệ rơi phập xuống đất, bị chém lìa sạch sẽ chỉ trong một đường kiếm.
Dù thế, như một con thú bị dồn đến đường cùng, hắn vẫn vung tay còn lại chém vào khoảng không, gắng gượng một đòn cuối cùng trước khi sụp đổ.
Dion nhẹ nhàng bật người, lộn một vòng ra sau, né khỏi đường kiếm vô vọng ấy và để tên hộ vệ sống thêm được một chút nữa.
Lũ vô dụng…!
Silan nghiến chặt răng, máu dồn lên mặt. Dù tên hộ vệ có chống đỡ thêm được vài chiêu nữa… cũng chỉ là kéo dài cái kết mà thôi.
Khi Dion lại một lần nữa di chuyển, tên hộ vệ kia chắc chắn sẽ bỏ mạng. Silan biết mình sẽ là người tiếp theo.
Là một pháp sư, nếu không thể niệm chú, hắn chẳng khác nào một kẻ bình thường. Dù ma pháp sư thức tỉnh có thể thao túng những lực lượng huyền bí, nhưng nếu không có sự bảo hộ, bọn họ lại vô cùng yếu ớt.
Vậy nên, hành động tiếp theo của Silan là túm lấy gã hộ vệ cuối cùng, siết chặt sau gáy hắn.
“Thiếu gia?!”
“Akt, DaiR, GiAss!”
“C-Cái gì—?! Gaaaah!!”
Phụt!
Mọi thứ diễn ra trong chớp mắt. Hắc hỏa bùng lên từ bên trong cơ thể tên hộ vệ, thiêu rụi hắn hoàn toàn.
Lợi dụng sinh mạng của gã làm tế phẩm, Silan kích phát một cấm chú hắc ám, một ma thuật hiến tế “sinh linh sống” để rút ngắn thời gian niệm chú và khuếch đại uy lực.
Thi thể hộ vệ hóa thành tro bụi, và từ đám tàn tro đó, một con quạ khổng lồ bốc cháy trong ngọn hắc viêm xuất hiện.
“Chết đi!!!”
KAAA-BOOM!
Một biển lửa hóa thành hình dạng của con quạ khổng lồ, rực cháy dữ dội, gào thét lao về phía Dion.
Silan nhếch mép nở nụ cười đắc thắng. Dù có gấp gáp thế nào đi nữa, Hắc Viêm Lao Điểu vẫn là một cấm thuật đủ sức thiêu rụi cả một tòa biệt phủ trong điều kiện bình thường.
Một thức tỉnh giả cao cấp cũng khó lòng sống sót nếu trúng đòn trực diện. Lối thoát duy nhất của Dion chính là hóa thành tro tàn.
Hoặc ít nhất, đó là những gì Silan nghĩ—cho đến khi một giọng nói bình thản vang lên giữa biển lửa cuồng nộ.
“Hừm… Câu hắc chú của ngươi hơi lộn xộn đấy.”
“…Cái gì?”
Chỉ trong chớp mắt, cơn hỏa ngục đang cuộn trào giữa không trung bỗng xoay tròn và dần thu nhỏ lại.
Ngay trước mắt Silan, ngọn lửa từ từ ngưng tụ, hóa thành một con quạ nhỏ đáp xuống lòng bàn tay của Dion mà cơ thể cậu vẫn hoàn toàn nguyên vẹn, không chút tổn hại.
Silan chết sững, đầu óc trống rỗng.
“H-Hắn làm thế nào…?”
Dion nghiêng đầu, mỉm cười thích thú. “Ngạc nhiên lắm à?”
“Ngạc nhiên còn chưa đủ để diễn tả!”
Chuyện này quá mức phi lý. Như một cơn ác mộng mà hắn không tài nào tỉnh dậy. Nhưng dù có phủ nhận thế nào đi nữa, thực tại vẫn không thay đổi.
Dion không chỉ chặn đứng Ma thuật hắc ám của hắn mà còn cướp đoạt nó hoàn toàn.
Cuối cùng chấp nhận sự thật, Silan run giọng hỏi: “N-Ngươi… đã làm thế nào? Đó là loại ma thuật gì?”
“Ta không dùng ‘ma thuật’ đâu.” Dion thản nhiên đáp. “Chỉ là một mẹo nhỏ thôi.”
“Mẹo… nhỏ sao?”
“Ừm.”
Dion khẽ vuốt ve con quạ nhỏ trên tay, một sinh vật từng là ngọn lửa chết chóc, nay lại ngoan ngoãn như một con thú cưng.
Cậu tiếp tục, giọng vẫn nhẹ nhàng:
“Ma thuật hắc ám vận hành bằng ác niệm, đau đớn, oán hận, sợ hãi… tất cả những cảm xúc tiêu cực ấy sẽ chuyển hóa thành sức mạnh. Nếu có thể can thiệp vào bản chất của ác niệm, vậy thì ta cũng có thể đoạt lấy nó.”
“Niệm chú của ngươi quá vội vàng, không thể kiểm soát ác niệm một cách hoàn chỉnh, vì thế mà ta dễ dàng cướp lấy.”
Nếu Silan không dùng tế phẩm sống và thay vào đó từ tốn rót ma lực hắc ám của chính mình vào ma thuật, mẹo này có lẽ đã không phát huy tác dụng.
Một “mẹo nhỏ” không hề tầm thường chút nào.
Khuôn mặt Silan vặn vẹo vì phẫn nộ. “K-Không ai có thể thao túng ác niệm! Đây là chuyện hoang đường! Dù là tử linh pháp sư hay Hắc Ma Pháp Sư đi chăng nữa, cũng không thể có loại sức mạnh đó!”
Ma thuật hắc ám, thuật triệu hoán, tà pháp, đó là những thuộc tính giúp cho thức tỉnh giả có thể bẻ cong quy tắc của thế giới, nhưng mọi thứ vẫn có giới hạn.
Kể cả những dị năng tưởng như phá vỡ mọi quy luật cũng phải chịu sự ràng buộc nhất định.
Cướp đoạt quyền kiểm soát ác niệm trong một chú thuật? Điều đó là bất khả thi.
“Trừ phi… đó là… quyền năng?”
Dion nhếch môi, nụ cười càng sâu. “Cuối cùng cũng nhận ra à?”
“Đ-Điều đó thật vô lý!” Silan gầm lên, giọng đầy run rẩy. “Quyền năng là cấp độ chỉ dành cho những kẻ đứng trên đỉnh cao tuyệt đối, một thứ sức mạnh của những thức tỉnh giả đạt từ cấp độ 5 sao trở lên, Đại pháp sư, Kiếm thánh, Hiền giả, hay những tồn tại vượt xa loài người! Ngươi chỉ là một phế vật của Unlicht, làm sao có thể có quyền năng?!”
“Ừ thì… cứ cho là ta không có đi.” Dion nhún vai, vẻ thờ ơ. “Nhưng dù sao thì, ý kiến của kẻ sắp chết không quan trọng đâu.”
Hô hấp của Silan nghẹn lại.
“Được rồi… Đến lúc để những người mà ngươi đã hiến tế đòi lại món nợ rồi.”
Ngay khi Dion nói dứt câu, con quạ nhỏ khẽ nghiêng đầu.
Silan cứng đờ. Đôi mắt nó sâu hun hút như vực thẳm, tràn ngập oán hận và căm hờn.
Chính trong ánh nhìn đó, Silan thấy được những gương mặt quen thuộc…
Những binh sĩ mà hắn từng hiến tế.
Những hộ vệ đã bị hắn phản bội.
Và rồi, ánh sáng đỏ thẫm bỗng lóe lên từ phía sau Dion, từ chính đôi mắt cậu.
Chỉ đến lúc đó, hắn mới nhớ ra một sự thật mà mình đã bỏ qua quá lâu…
Dù Dion có thất bại bao nhiêu lần trong việc thức tỉnh.
Dù cậu ta có từng bị coi là vô dụng, bị cả gia tộc ruồng rẫy.
Dù Dion có bao nhiêu kẻ thù muốn chôn vùi cậu ta đi nữa…
Cậu ta vẫn là một thành viên của gia tộc Unlicht.
Flap flap flap flap flap!
Nhưng nhận ra điều đó đã quá muộn.
Ngay khi Silan còn chưa kịp niệm thêm bất kỳ ma thuật nào
Con quạ nhỏ trong tay Dion bỗng phân tách thành hàng trăm, hàng ngàn hình bóng.
Tất cả bọn chúng đồng loạt lao về phía hắn.
Những con quạ mang khuôn mặt người, có kẻ mang gương mặt méo mó của các binh sĩ bị hiến tế, có kẻ mang diện mạo đầy phẫn uất của những hộ vệ đã bị hắn phản bội.
“H-Hả… Không… KHÔÔÔÔÔNG!!”
Phừng!
“CỨU TA! KHÔNG… GIẾT TA ĐI! XIN HÃY KẾT LIỄU TA!!”
Lũ quạ lao vào hắn, mổ xé, gào thét, thiêu đốt.
Dù Silan thuộc huyết tộc, sở hữu sức kháng nhiệt phi thường, hắc viêm vẫn thiêu cháy hắn từng chút một.
Hắn gào thét, quằn quại… rồi cuối cùng, chỉ còn lại một đống tro tàn.
Trong khi đó, Dion chỉ đứng yên quan sát, đôi mắt lạnh nhạt như thể đây chỉ là một chuyện vặt vãnh.
Cuối cùng, một cửa sổ hệ thống hiện ra trước mắt cậu, và khóe môi cậu nở nụ cười rạng rỡ.
"Ta không ngờ lại nhận được chức nghiệp... nhưng có vẻ con quỷ này đúng là một bữa ăn không tệ."
『 Thành tựu đạt được: Ác Hơn Cả Ác Quỷ 』
『 Thành tựu đạt được: Báo Thù Cho Người Chết 』
『 Thành tựu đạt được: Kẻ Sát Hại Cự Thú 』
『 Hiệu ứng đặc biệt của Huyết Sát đang kích hoạt. 』
『 Ngươi đã cướp đoạt chức nghiệp 3 sao: Hắc Ma Pháp Sư. 』
『 Ngươi đã cướp đoạt chức nghiệp 1 sao: Đao Phủ. 』
『 Ngươi đã cướp đoạt chủng tộc đặc tính: Kháng Hỏa Trung Cấp (Không hoàn thiện).』
『 Ngươi đã cướp đoạt đặc tính độc nhất: Rút Ngắn Chú Ngữ (Hiếm). 』
『 【Sát Ma Kiếm】☆☆ Lv5 → Lv7 』
『 【Côn Đồ】☆☆ Lv4 → Lv6 』
『 【Thợ Săn Quái Vật】☆☆ Lv1 → Lv3 』
『 【Cuồng Chiến Sĩ】☆☆ Lv1 → Lv3 』
『 【Tiểu Đạo Tặc】☆☆ Lv1 → Lv3 』
………
……
…
『 Nhiều chức nghiệp có cùng cấp sao và thuộc tính đã được tập hợp… 』
***
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook